Tôi để Chise chơi vài phút thì trận đấu cũng đi đến hồi kết khi mà ông chú kia bắt đầu ra chiêu thức kiếm mạnh hơn. Đến một lúc nhận ra mình không bằng với Chise, ông ta mới dừng lại với trạng thái phức tạp, thở hộc hơi nhìn cô.
- Ta không ngờ cô bé mạnh như vậy.
- Thế nào, bây giờ ông nói xem bọn tôi khám phá tầng này được chưa?
Chise thấy nó thì liền mỉm cười tự đắc, tra kiếm về lại bao một cách đẹp mắt mà hỏi.
- Được rồi. Tùy cô bé. Muốn làm gì thì làm đi.
Bị một đứa trẻ như Chise tỏ vẻ coi thường, ông chú coi bộ đã hơi khó chịu. Nhưng chắc biết đánh không lại Chise, nên chỉ thở dài nói mà rời đi về phía ngôi nhà, không thèm để ý đến chúng tôi nữa.
Ông chú canh gác rời đi, Chise liền mỉm cười mà vỗ tay vài phủi bụi rồi nhìn sang tôi.
- Xong rồi, Lilianna chúng ta đi thôi.
- Được rồi.
Lúc này tôi đang suy nghĩ, nên khi Chise vừa gọi, tôi đã trả lời chậm vài giây.
Chuyện tôi suy nghĩ không gì khác chính là hai cô bé vừa rồi. Dù chỉ là tình cờ gặp nhau, nhưng tôi có cảm giác hai cô bé đó không bình thường một chút nào cả. Trong ký ức của Chise, tôi chưa thấy được lịch sử có một đứa trẻ con người nào chỉ mới hơn mười tuổi đã có khả năng Ma thuật cao đến mức như vừa rồi. Tôi chỉ nhìn sơ qua Ma thuật của cô bé kia thôi, liền phát hiện nó gần như phức tạp ngang với lời nguyền mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-co-gai-ma-ca-rong/1021549/chuong-79.html