Chứng kiến chiếc nhẫn quá mức giá trị của tôi, Rerlyn đã gần như phải chết lặng sau đó một khoảng thời gian dài, đủ im lặng để một đường đi từ bờ biển trở về thành phố mà không dám mở miệng hỏi bất cứ điều gì.
Tôi và Chise cũng không có chạy chân như mình đã nghĩ lúc đầu, mà trên con ngựa của Venlla, trong khi ông ta thì sử dụng con của Rerlyn để chở hắn ta, người trong tình trạng chết lặng trở về.
Hắn chết lặng như vậy cũng dễ hiểu thôi.
Trong ký ức của Chise, tôi có thấy được trước khi biết tôi là Ma cà rồng, cô ấy đã xem chiếc găng của tôi như một loại ma cụ biến ảo và chứa rất nhiều kỹ năng bên trong, ít nhất là 6 và nhiều là 8, đều có cấp từ 5 đến 7 và từ loại hiếm đến cực hiếm. Đây là một loại ma cụ được xếp vào cấp Huyền thoại, chỉ dưới cấp Truyền thuyết và Thế giới là cao nhất trên thế giới hiện tại.
Dưới cấp Huyền thoại là ba loại khác, Sơ cấp, Trung cấp và Cao cấp.
Mỗi loại đều có một cách tính toán đặc biệt về kỹ năng bên trong và sức mạnh chúng ban cho người sử dụng.
Nhưng để tôi giải thích đơn giản thì sẽ như thế này.
Ma cụ sơ cấp, sẽ chỉ chứa bên trong mình một đến hai kỹ năng cấp thấp, không đáng kể ai làm Ma cụ sư có chút kỹ năng đều có thể chế tạo ra được. Ví dụ như những cây cộc xua đuổi quái vật của nhóm Ganrd và chiếc túi không gian mà Chise hay sử dụng. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-co-gai-ma-ca-rong/1021537/chuong-67.html