Nghe theo Chise, tôi lấy tấm thẻ từ trong không gian giữ đồ ra, nhìn nó một cách đầy thắc mắc.
- Có gì sao Chise?
Tấm thẻ chẳng có gì khác biệt như lúc đầu cả. Phản ứng của Chise trước đó làm tôi còn nghĩ nó sẽ chuyển sang màu đỏ của tội phạm nữa đấy.
Đối diện tôi, Chise đang lo lắng nhìn tấm thẻ của tôi cũng ngừng ngay vẻ mặt đó và trưng ra một ánh mắt thắc mắc.
- Sao lại như vậy? Tôi nghe nói hệ thống quản lý này rất nghiêm khắc kia mà?
- Rất nghiêm khắc? Nhưng chúng ta chỉ là người bị hại thôi. Đây là tự vệ chính đáng...
Tôi nói với Chise mà bắt đầu cảm thấy kì lạ. Tôi đừng lại, quay đầu sang nhìn những kẻ mà mình đã giết chết...một cách không hề có chút cảm giác nào. Không lẽ vì những giấc mơ nên mình mới...
- Tôi cũng nghĩ vậy. Tôi chỉ nghe nói nếu giết người ngoài thành phố thì tấm thẻ sẽ tự chuyển sang đỏ mà thôi. Cũng chưa biết rõ nó hoạt động như thế nào.
Suy nghĩ của tôi bị cắt đứt bởi lời nói ngại ngùng của Chise. Nghe cũng biết là cô ấy đang ngại vì làm quá lên chuyện tôi giết hết những người kia. Mà khoang, đợi chút đã nào, sao tôi có cảm giác mình ăn nói tuyệt tình như vậy nhỉ? Những kẻ xấu kia dù sao cũng là người, tại sao tôi lại trông như bọn là côn trùng muốn đập chết lúc nào thì đập thế này? Tôi nghĩ mình cần đính chính lại bản thân và tinh thần bị rèn luyện bởi những giấc mơ của mình lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-co-gai-ma-ca-rong/1021501/chuong-31.html