"Ắt xì."
Giữa lòng phố thưa thớt thoáng chốc lại vang lên vài tiếng hắt xì của những người qua đường, gương mặt ai cũng đỏ bừng, hai tay chốc chốc lại vô thức xoa vào nhau cố giữ cho bản thân tỉnh táo. Tháng mười hai trời trở lạnh, hai bên đường vốn phải đông đúc náo nhiệt nay lại vắng vẻ, hiu quạnh thật không khỏi khiến người ta có chút chạnh lòng.
Trong con ngõ vốn đã im ắng nay lại càng tĩnh lặng hơn, chẳng có tiếng gió cũng không thấy tiếng chim, tất cả đều bao trùm một màu ảm đạm đến buồn tẻ. Nhà của Minh nằm tít trong góc gần cuối ngõ, bố mẹ lại ít khi về nên hầu như toàn bộ thời gian của cậu đều chỉ gói gọn trong không gian chưa đầy tám mươi mét vuông. Một mình cậu sống như vậy từ ngày này qua tháng khác, từ năm nọ qua năm kia, trước đây còn có Quân để nói chuyện bây giờ chỉ còn một mình nghĩ cũng cảm thấy thật cô đơn.
Hôm nay là chủ nhật nên cậu có thể ngủ một mạch tới trưa cũng không sợ bị ai làm phiền, được bao bọc bởi chăn ấm giữa thời tiết lạnh lẽo này cảm giác này đúng là sự sung sướng chỉ cách thiên đường có một bậc. Những tưởng mọi thứ sẽ diễn ra hoàn hảo theo tưởng tưởng của cậu nhưng ai ngờ thực tại tàn nhẫn lại tát vào mặt của Minh một cái đau điếng. Chỉ mấy phút âm thanh ầm ĩ ngoài ngõ đã kéo cậu ra khỏi giường, phần vì khó chịu phần cũng vì tò mò cậu liền ngó ra ngoài cửa sổ quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-scorpio-scott/2970703/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.