Bên trong Nhị đường phủ nha, không khí dường như ngưng đọng lại.
Lời tố cáo đanh thép của Cố Vạn Quán, như sét đ.á.n.h giữa trời quang, x.é to.ạc lớp vỏ ngoài của một vị thanh quan mà Kỳ Liên đã dày công ngụy tạo, để lộ ra chân tướng tham lam và lạnh lùng bên dưới.
Câu kết quyền quý, buôn bán lương thực, cố ý tạo ra dịch bệnh.
Một loạt tội ác này, không điều nào là không khiến trời đất phẫn nộ.
Hạ Diệc Tâm đã sớm tức giận đến mức toàn thân run rẩy. Nàng theo Thẩm Đào Đào vào sinh ra tử, đã thấy qua đao kiếm nơi chiến trường, nhưng chưa từng chứng kiến hành vi âm hiểm, độc địa đến mức này.
Nghĩ đến những người dân tị nạn đau đớn c.h.ế.t đi vì dịch bệnh ngoài Vinh Thành, nghĩ đến các tướng sĩ Quân Thành có thể rơi vào tuyệt cảnh vì chuyện này, ngọn lửa giận dữ trong lồng n.g.ự.c nàng không thể nào kìm nén được nữa.
“Đồ ch.ó quan! Nạp mạng đi!”
Một tiếng quát sắc lạnh, Hạ Diệc Tâm “keng” một tiếng rút phắt bội đao bên hông, hàn quang chợt lóe, mang theo sát khí bén nhọn, c.h.é.m thẳng xuống Kỳ Liên đang mặt mày xám ngoét.
Nhát đao này xuất ra trong cơn phẫn nộ, nhanh như điện xẹt, nhất định phải c.h.é.m đôi tên gian tặc họa quốc ương dân này.
“Đừng!”
Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, một giọng nữ thê lương, tuyệt vọng từ ngoài sảnh vọng vào.
Một bóng người như phát điên xông vào, không màng mọi thứ, lao xuống ôm chầm lấy Kỳ Liên, dùng tấm lưng đơn bạc của mình đỡ lấy lưỡi đao đoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-o-bien-ai-nang-la-than-tien-song/4943958/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.