Khi nàng nói đến hai chữ “lời nguyền”, giọng nói âm u, ánh mắt lướt qua Suy Khuyển Hùng và những thị vệ phía sau hắn, những kẻ rõ ràng đã tái mặt, lén lút lùi lại.
“Quân Thành cũng đã phải trả cái giá cực lớn, hy sinh vô số thợ thủ công, mới miễn cưỡng nắm được một chút da lông, nhưng cũng không dám nói là đã phá giải hoàn toàn được điều cấm kỵ trong đó… Đại nhân nếu thực sự muốn có được những thứ này, e rằng… phải chuẩn bị tinh thần để gánh chịu cái giá tương ứng.” Cuối cùng nàng nhìn về phía Suy Khuyển Hùng, ánh mắt mang theo sự thương hại và cảnh cáo.
Suy Khuyển Hùng bị câu chuyện ma quỷ nửa thật nửa giả này của nàng nói cho lòng run sợ, đặc biệt là khi nghe đến những từ như “lời nguyền”, “đột tử”, “xương cốt không còn”, rồi lại liên tưởng đến “âm sát chi thể” mà Thẩm Đào Đào tự xưng trước đó, trong lòng hắn ta lập tức lạnh đi một nửa, lòng tham bị nỗi sợ hãi đè xuống quá nửa.
Hắn ta cười gượng hai tiếng: “Nguyên… nguyên lai là như thế… lại có lai lịch như vậy… Chuyện này, để sau hẵng bàn, để sau hẵng bàn…”
Hắn ta chợt cảm thấy mỹ nhân này tuy tốt, nhưng những thứ kèm theo quá mức tà môn, chi bằng cứ hưởng thụ mỹ nhân trước rồi tính chuyện kỹ thuật sau.
Hắn ta lại qua loa vài câu, rồi vội vàng rời đi, như thể ở lại thêm một lát cũng sẽ bị dính xui xẻo.
Thẩm Đào Đào nhìn bóng lưng có phần hoảng hốt của hắn, khóe môi cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-o-bien-ai-nang-la-than-tien-song/4943885/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.