Yến tiệc hân hoan của lễ cưới tập thể tại Quân Thành, kéo dài cho đến khi mặt trời khuất về tây, mới dần dần tàn cuộc.
Quảng trường chén đĩa ngổn ngang, không khí vẫn còn vương vấn mùi thịt rượu. Quân dân dìu đỡ nhau từng tốp hai ba người rời đi, trên mặt ai nấy đều mang theo vẻ đỏ ửng vì men say.
Ở một góc khuất yên tĩnh, đống lửa trại vẫn kêu tí tách, phản chiếu những khuôn mặt đỏ bừng.
Trương Tầm hôm nay đặc biệt vui vẻ, đã đỡ rượu cho Tạ Vân Cảnh không ít, bản thân hắn cũng uống hơi nhiều.
Hắn vốn là một hán t.ử hào sảng, giờ đây hơi men dâng lên, càng không thể kiềm được lời nói, đang ôm lấy một binh sĩ bên cạnh, lưỡi líu lại mà khoe khoang:
“...Không phải ta khoác lác đâu, lúc đó đi theo chủ t.ử ở Hắc Phong Nhai, lũ ch.ó Địch Nhung kia... ợ... xông lên dày đặc, ta cứ thế này... cứ thế này... tay vung đao c.h.é.m xuống. Tên nào đến c.h.é.m tên đó, hai tên đến c.h.é.m cả đôi. G.i.ế.c đến mức chúng tè ra quần...”
Hắn đang nói nước bọt văng tung tóe, múa may quay cuồng, ánh mắt lại vô thức bay về phía Quý Tuế Tuế đang giúp thu dọn bát đũa ở đằng xa.
Quý Tuế Tuế hôm nay vận một thân y phục giản dị, thanh thoát, trên tóc cài một đóa hoa nhỏ màu đỏ không biết ai tặng, dưới ánh lửa chiếu rọi, khuôn mặt nghiêng của nàng trở nên dịu dàng, tĩnh lặng một vẻ đẹp riêng.
Trương Tầm nhìn đến ngây người, quên cả những lời khoe khoang tiếp theo, chỉ biết ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-o-bien-ai-nang-la-than-tien-song/4943841/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.