Nàng phấn khích cầm bút than, nhanh chóng ghi chú bên cạnh khu vực đó trên bản đồ: “Năm ngàn mẫu khoai tây, gieo hạt tháng Tư, thu hoạch tháng Bảy, năng suất nghìn cân.”
Nam Vũ lướt qua bản đồ gật đầu. Nàng cầm một mẩu bút than khác, vẽ một vòng tròn gần khu nhà kính dịch trạm: “Chỗ này xây hai mươi mẫu nhà kính, do ta phụ trách dạy mọi người ươm cây giống, giống dưa, cung cấp trái mùa.”
“Đúng vậy!” Mắt Thẩm Đào Đào càng sáng hơn, “Cây giống từ nhà kính, di dời ra ngoài trời. Như vậy có thể tranh thủ được một tháng thời gian. Mùa hè dưa và rau củ, sẽ liên tục không dứt.”
Nam Vũ cười cúi đầu, bút than nhanh chóng khoanh vẽ trên bản đồ, miệng lẩm nhẩm:
“Đợt thứ hai sẽ khai khẩn sườn núi phía Bắc, khu vực dốc thoai thoải hướng dương kia, trồng lúa kê, gieo hạt vào tháng Năm, thu hoạch vào tháng Chín.”
“Đợt thứ ba là vùng đất trũng, nơi có lượng nước dồi dào. Ta sẽ đào ao tích trữ nước để trồng lúa, lại có thể nuôi cá nuôi vịt.”
“Cả khu đồng cỏ phía Tây nữa, đất đai cằn cỗi không thể trồng lương thực, vừa vặn trồng cỏ linh lăng, chăn nuôi trâu dê. Ngay lúc này có thể tới các bộ lạc thảo nguyên, mua dê con và bê con về, để chúng gặm cỏ sinh sôi nảy nở, sau này quân thành sẽ không thiếu thịt, không thiếu sữa nữa.”
Nhắc đến trâu dê, ánh sáng phấn khích trên gương mặt Thẩm Đào Đào chợt tối đi vài phần.
Nàng ngẩng đầu nhìn Nam Vũ, đôi mày khẽ cau lại: “Nam Vũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-o-bien-ai-nang-la-than-tien-song/4943761/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.