Biết cô đang trêu ghẹo mình, Trương Bảo Ngọc cũng không tức giận, khẽ chớp mắt, khẽ nói: “Mình cũng không ngờ tài nữ của đại học D lại là một cao thủ uống rượu cơ đấy.”
Vy Hiên khẽ cười, lại cầm một lon nữa lên, ngẩng đầu uống liền một nửa.
Trương Bảo Ngọc quả thật uống không lại cô, lảo đảo đứng dậy: “Tớ vào nhà vệ sinh lát.”
“Cần tớ đi cùng không?”
“Không cần đâu.”
Mở cửa ra, đi đến hành lang nóng bức, khiến Trương Bảo Ngọc càng thấy mê man đi, cô men theo tường đi vào nhà vệ sinh.
Đầu óc choáng váng, bước chân ngày càng nặng nề, cô vừa rẽ liền nhào vào lòng của một người.
“Xin lỗi…” Cô híp mắt lại lùi về sau.
“Cô uống say rồi?”
Trương Bảo Ngọc mở lớn mắt, không dám tin người đứng trước mặt mình lại là Bắc Khởi Hiên.
Cái chạm mắt này, giống như tình yêu hèn mọn của cô xuyên không qua hai năm rành rành ngay trước mắt.
Cô muốn trốn chạy, nhưng sao mãi vẫn không thể? Đây là định mệnh mà mọi người vẫn thường nói hay sao?
Cơ thể của cô không đứng vững nữa, khẽ lắc lư, Bắc Khởi Hiên đưa tay ra đỡ lấy, cô vô thức lùi về phía sau, tránh khỏi anh.
Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.
Tay của Bắc Khởi Hiên quơ vào không trung, bật cười: “Tôi đáng sợ như vậy sao?”
Đôi mắt mê man của Trương Bảo Ngọc như phủ bởi một lớp sương, cô không ngừng lùi về phía sau: “Xin anh, rời xa thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-lan-nua-de-yeu-anh/2716381/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.