Chương 211
Không câm tâm, giống như dòng xoáy sâu thẳm lặng lẽ đến nhấn chìm anh ta vào trong đó.
Bên góc tường, Đỗ Thu Nghi đưa tay che bụng, ngón tay siết chặt áo, toàn thân run rẩy.
Vẫn là không quên được sao?
Cho dù, Trương Bảo Ngọc nói rõ ràng với anh, cô sẽ không chấp nhận, anh cũng không quên được sao?
Cho dù, chính cô ta nói với anh, cô ta có thai đứa con của anh rồi, anh cũng vẫn không quên được sao?
Từ xa nhìn thấy dáng vẻ đau khổ của anh, Đỗ Thu Nghi quy người, gương mặt thanh tú những rất lạnh lùng từ từ rời đi.
Nếu anh đã không quên được, vậy thì cô ta sẽ giúp anh là được rồi.
Trương Bảo Ngọc… Cô ta sẽ khiến cô biến mất.
Thấy con gái đột nhiên chuyển về, thím Đỗ rất vui mừng, vội vàng giúp cô ta chuyển vali vào.
Vừa khéo, Nguyễn Thanh Mai cũng ở trong nhà, nhìn thấy Đỗ Thu Nghi thì hơi nhướn mày, không nhanh không chậm nói: “Thu Nghi, không phải dì muốn nói cháu đâu, cháu coi nơi này là nơi nào thế? Nói chuyển đi thì chuyển đi, nói muốn chuyển về là chuyền về? Chúng ta cũng là nể tình mẹ của cháu ở nhà họ Trương nhiều năm mới để cho cháu sống ở đây, không những như thế, ngay cả tiền học phí học đại học, chú Trương của cháu cũng giúp cháu! Cháu thì tốt rồi, lông cánh cứng cáp rồi thì muốn bay đi, biết bên ngoài không tốt lại muốn trở về… Thu Nghi à, đọc nhiều sách như vậy, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-lan-nua-de-yeu-anh/2716070/chuong-210.html