Chương 334
Ánh mắt cô bắt đầu mờ đi, cơ thể cô như bị hàng ngàn con kiến cắn nhưng tâm trí cô lúc này lại rất tỉnh táo.
Cô nhìn thấy một cô bé có hai bím tóc, mang theo một chiếc cặp nhỏ, đứng trước cổng trường. Thấy một người bạn cùng lớp của mình được cha mẹ đón đi, chỉ có cô đứng đó, cúi đầu, nhìn chằm chằm vào ngón chân mình. Đợi cho đến khi không còn ai, cô liền ngồi xổm xuống khóc thút thít.
“Thu Nghi.”
Nghe được giọng nói này, cô vui vẻ ngẩng đầu lên.
Cuối cùng, cô cũng nhìn thấy mẹ, cô vui vẻ chạy tới, bổ nhào vào trong ngực của bà: “Mẹ.”
“Thu Nghi, thật xin lỗi. Mẹ đến muộn rôi. Con chờ lâu rồi sao?”
Cô bé lập tức lắc đầu: “Không có.”
“Đi thôi, chúng ta về nhà.”
“Dạ!”
Nắm lấy bàn tay mẹ, cô nhảy nhót trở về nhà.
“Thu Nghi, hôm qua mẹ mới may cho con một cái váy mới, con mặc vào nhất định sẽ rất đẹp.”
“Thật vậy sao? Con có váy mới sao? Haha… mẹ thật tốt.”
Cô bé vui mừng chạy quanh mẹ mình vì cô cảm nhận được mình đang có bà mẹ lợi hại nhất trên thế giới.
Tầm mắt cô ngày càng trở nên mơ hồ, hình ảnh của hai mẹ con cũng càng lúc càng xa.
Đỗ Thu Nghi giơ tay lên đầy khó khăn, có chút ngây người như muốn bắt lấy thứ gì đó, mở miệng nhưng lại phun máu.
Cô không có chút sức lực ngã xuống, những ngón tay bám chặt xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-lan-nua-de-yeu-anh/2715787/chuong-332.html