Đàm Hi tưởng tượng ra rất nhiều tình cảnh. 
Ví dụ như, sau khi đẩy cửa ra, một thau nước lạnh sẽ tạt xuống đầu cô; lại ví dụ như, đụng trúng cơ quan, ám tiễn phóng ra, thậm chí có một con dao nhọn đâm tới, máu văng khắp nơi… 
Đáng tiếc, lý tưởng như một đứa béo phì, hiện thực là cô nhìn thấy một đứa gầy trơ xương. 
Nói đúng hơn là, một cô ả lẳиɠ ɭơ gầy trơ xương. 
Chân của ả ta rất dài, vắt chéo vào nhau, một tay chống lấy má, nằm quay lưng với cửa phòng, tư thế rất tùy ý, rất thoải mái. 
Có thứ gì khiến máu nóng con người ta sôi trào hơn một “báu vật” đang lõα ɭồ toàn thân hay không? 
Đáp án là không! 
Nhìn vòng eo nhỏ nhắn vừa đủ cho một cánh tay ôm lấy, bờ lưng xinh đẹp không thừa tí thịt nào, mái tóc gợn sóng rơi nghiêng một bên, quả đúng là phong tình vạn chủng. 
Đàm Hi đứng ngơ ngác tại chỗ, hai mắt nhìn đăm đăm. 
Tần Thiên Lâm ôm lấy vai cô, ghé vào tai hỏi nhỏ, “Cô có đẹp bằng cô ấy không?” 
“…” Cô gái im lặng, ánh mắt hơi dại ra. 
“Con người của tôi, không kén chọn lắm, nhưng sao mỗi lần nhìn thấy cô là lại thấy mất hết khẩu vị nhỉ?” 
Cả người Đàm Hi run nhẹ. 
Hắn ta đỡ lấy cô, “Thật ra, tôi đã biết từ lâu, cô thích tôi, muốn lấy tôi. Nhưng tôi chưa bao giờ thích cô, cũng chẳng muốn lấy cô, phải làm sao đây?” 
“…” 
“Tôi nói như thế, chắc cô sẽ không khóc đấy chứ? Hờ hờ…” 
Tay, ở nơi không nhìn thấy được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-hoan-toan-van-bai-lat-ngua/488107/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.