Có câu nói, đàn ông có ra gì hay không thì xong việc với biết được.
Đàm Hi sống hai đời, lại từng chịu ảnh hưởng của giáo dục phương Tây, trong những ngày tháng hoang đường trước đây đã quá quen với cảnh nam nữ ân ái, vì thế rất có hiểu biết về chuyện này.
Tuy rằng chưa từng súng thật đạn thật ra trận nhưng cũng học được không ít những chiêu trò ái muội.
Giữa đàn ông và phụ nữ chẳng phải cũng chỉ là chuyện đó thôi sao!
Trước mắt xem ra, Lục Chinh hơn hẳn tất cả những người mà cô từng gặp trước đây...
“Xoay người lại.”
“Không.”
“Đàm Hi!”
“Ai mà biết được có phải anh sẽ nổi điên nữa hay không cơ chứ?” Mắt lộ vẻ phòng bị.
“Chó con! Được voi đòi tiên!”
“Đàn ông thối! Anh là đồ biếи ŧɦái thích bạo lực!”
Ngực Lục Chinh phập phồng, sườn mặt nghiêm khắc có nhiễm một tầng sương lạnh, rốt cuộc cũng kiềm chế lại được cơn giận, nhẹ giọng khuyên bảo: “Được rồi, đồ đã mua xong thì để tôi đưa cô về khách sạn.”
“Đau lưng.”
“...”
“Hơn nữa, dây giày của tôi tuột rồi.”
“Thì sao?”
Duỗi chân, nhếch miệng cười, “Không thể cúi người được, chỉ có thể nhờ ngài thôi chứ sao ~”
Huyệt thái dương của Lục Chinh giật giật.
“Dây giày bị tuột thì làm sao đi được? Hay là anh bế tôi lên xe nhé?” Chớp mắt đầy ngây thơ và vôi tội.
“Hừ, hôm nay cô nhất định muốn gây sự với tôi chứ gì?”
“Sao tôi dám chứ?”
Ánh mắt tỏ vẻ sợ hãi nhưng trong lòng đang không ngừng cười to, thấy gương mặt giận tới mức đen sầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-hoan-toan-van-bai-lat-ngua/488049/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.