Cánh cửa luân hồi màu vàng từ từ luân chuyển, mười ngàn con ác quỷ trong trận từng con từng con được siêu độ, đám quỷ quỳ xuống cảm tạ, và đáy biển dần dần trở nên trống trải làm cho đôi mắt Ngọc Tình hơi nheo lại.
Ánh sáng đó quá là rực rỡ, thế trận quá lớn mạnh, tất cả mọi thứ quá mộng ảo. Lúc này trong lòng Ngọc Tình là một sự không chắc chắn không diễn tả được. ánh mắt cô từ từ di chuyển, lướt qua mấy người đột nhiên xuất hiện đó, trong lòng có một sự bất an nói không thành lời.
Những người này là ai, có quan hệ gì với Phác Vũ, bọn họ tại sao lại xuất hiện ở đây?
Ngọc Tình ngẩng đầu lên nhìn vào ánh mắt thâm tình và di chuyển sự chú ý của Phác Vũ, cùng với nụ cười gượng gạo trên môi, con tim cô khẽ co thắt lại. Phác Vũ? Anh...rốt cuộc anh đã giấu em điều gì?
Khi một con quỷ cuối cùng sau khi tiến vào cửa luân hồi thành công, cánh cửa màu vàng kim đó từ từ đóng lại, quản trường hoa lệ đó cũng biến mất trước mắt mọi người.
Tất cả những thứ này biến mất, người đàn ông trung niêm nghiêm khắc ban nãy tiến lên phía trước một bước, hai mắt trợn trừng, nói giọng tức giận: “Quân Nhi, lại đây.”
Tiếng gọi Quân Nhi đó làm cho cả Phác Vũ và Ngọc Tình giật mình, Ngọc Tình nhìn về phía người đàn ông đó, ánh mắt lạnh lùng: “Ông là ai?”
“Bản vương là ai, một kẻ người phàm như ngươi có thể hỏi sao?” người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-hac-dao-cuong-nu/1888551/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.