“Ngồi xuống.” Đôi mắt Ngọc Tình nhìn chằm chằm vào Ngân Nguyên, cô chớp chớp mắt, dường như đang rất tức giận, thế nhưng Phong Nhã Trần đang ngồi rất gần với cô lại nhìn thấy đôi mắt đó đang ọng nước long lanh.
Ngân Nguyên nghe thấy vậy liền mỉm cười rồi từ từ ngồi xuống, ánh mắt nhìn về phía Ngọc Tình, đôi mắt khẽ chớp.
Sau khi Ngân Nguyên ngồi xuống, Ngọc Tình hít một hơi thở thật sau, đi tới phía trước, đưa tay ra, ngón tay trỏ và ngón tay giữa ấn lên trán Ngân Nguyên, một luồng sức mạnh tinh thần được từ từ truyền ra và ngấm vào cơ thể Ngân Nguyên.
Ngân Nguyên cảm nhận được một nguồn năng lượng màu trắng sữa đang từ trán của anh chạy vào cơ thể, giống như một dòng nước lũ, trong phút chốc đã chạy tới tất cả tứ chi.
Ngọc Tình từ từ nhắm mắt lại, sức mạnh tinh thần thâm nhập từng chút vào bên trong, trán, cổ, cả cơ thể, mọi thứ của Ngân Nguyên đều không có vấn đề gì.
Cuối cùng sức mạnh tinh thần của Ngọc Tình hội tụ về một chỗ: “Thả lỏng ra, chấp nhận tôi.”
Ngọc Tình truyền đạt thông tin tới Ngân Nguyên, sức mạnh tinh thần từng chút từng chút tiến vào ý thức của Ngân Nguyên, càng tiến vào sâu hơn, từ trong mảng ý thức đó, Ngọc Tình từ từ cảm nhận được tất cả những vì vừa xảy ra, ngón tay cô khẽ run lên.
Ngân Nguyên thích cô sao? Một sự tự tin đến mức kiêu ngạo, kẻ mà thậm chí không coi ai ra gì lại thích cô sao? Ngọc Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-hac-dao-cuong-nu/1888527/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.