Ngọc Tình tin rằng trong tương lai, bọn họ sẽ còn hơn vả Phong Hòa và những người kia, trở thành những trợ thủ đắc lực nhất của cô.
“Đường chủ, cô gọi tôi!” trong lúc Ngọc Tình đang suy nghĩ, một giọng nói lạnh lùng vang lên, Ngọc Tình nhìn lên.
Chỉ thấy người phụ nữ đó mặc một chiếc áo da màu đen, bao trọn lấy cơ thể nhanh nhẹn hoạt bát đó, mái tóc dài tới eo màu đen, sắc mặt lạnh lùng phát ra một sự quyến rũ tới lạ thường.
Ngọc Tình nhìn lên và chỉ khẽ cười, bây giờ cô đang nghĩ, một Thích Hiểu như thế này, nếu đưa đi bán thì nhất định sẽ kiếm được khối tiền.
“Chủ nhân, chủ nhân tìm thuộc hạ?” Thích Hiểu nhìn thấy Ngọc Tình đang nhìn bản thân mình cười ngốc nghếch, lại lạnh lùng hỏi lại một lần nữa.
Từ trong ánh mắt của Ngọc Tình cô ta có thể nhìn ra nụ cười này của Ngọc Tình chẳng có ý tốt đẹp gì! Khôn giống với Ngọc Tình, sự lạnh lùng của Thích Hiểu là thực sự lạnh lùng, cô ta dùng cái thái độ đó để đối xử với tất cả mọi người.
Ngọc Tình lắm khi còn nói đùa nhưng Thích Hiểu thì chưa bao giờ nở nụ cười, càng không cần nói tới việc giống Ngọc Tình, lắm lúc đờ người ra thơ thẩn.
“Ừm!” Ngọc Tình thấy Thích Hiểu hỏi lại một lần nữa, đột nhiên có chút giật mình.
Cái cô gái xinh đẹp lạnh như bang này cười một cái được không hả? ngày nào cũng với khuôn mặt lạnh như tiền làm như Ngọc Tình đang nợ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-hac-dao-cuong-nu/1888506/chuong-80-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.