Tiếng nói năm ngàn vừa cất lên, mọi người đều tròn xoe mắt nhìn theo. Tuy năm ngàn nhân dân tệ không phải là con số nhiều, trong mắt những người này chẳng qua cũng chỉ là số tiền lẻ trong túi họ. Nhưng có tiền không có nghĩa là tiêu lãng phí, tiêu bừa bãi, năm ngàn dùng để mua một chậu cây chẳng phải thuộc giống quý hiếm thì đúng là nực cười quá.
“Một vạn!” khi mà mọi người vẫn còn đang giật mình vì số tiền năm ngàn thì lại một tiếng nói lạnh lùng vang lên.
Mọi người khẽ thở một hơi cảm thán, không phải chứ, một vạn có thể mua mấy chậu cái thể loại cây như thế này.
Tiên Ức nghe thấy vậy, khẽ cười nhìn theo.
Chỉ thấy người đàn ông ngồi ở đó, đôi mắt sáng quắc của anh ta đang nhìn chăm chăm vào bản thân mình, mái tóc đen mềm mại một cái lạ thương. Vẻ thư sinh, anh tú, đẹp trai của anh ta làm cho Tiên Ức đơ người vài giây, ngay sau đó khẽ nhoẻn miệng cười.
“Vị tiên sinh này đồng ý mua với giá một vạn, còn có vị nào trả giá cao hơn không ạ?” vừa nói đôi mắt của cô đảo quanh, đôi môi vẫn nở nụ cười mỉm, nhìn những người khách phía bên dưới.
Lúc này Ngọc Tình cũng khẽ nhếch môi lên. Không ngờ Yến Vân cái kẻ gỗ đá đó lại thích kiểu con gái như vậy.
Nghĩ vậy Ngọc Tình ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tiên Ức.
Chỉ liếc nhìn rồi cô lại cúi mặt xuống! Cô gái này cũng không hề đơn giản đâu! Cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-hac-dao-cuong-nu/1888492/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.