Ngọc Tình đứng ngoài cửa khẽ nhếch mép cười, còn Phong Nhã Trần đứng bên cạnh thì lại hơi nheo mày lại.
“Tiền?” đúng lúc này, tiếng nói của Ngọc An Quân vang lên: “Tiền gì? Lại còn phí tổn hại tinh thần? Chúng tôi cũng sợ hãi! Vậy ai cho chúng tôi tiền!?” đây là lần đầu tiên Ngọc An Quân phản bác lại trước mặt người nhà.
Ngọc Tình nói đúng. Ông ấy là một người đàn ông, ông ấy có trách nhiệm và nghĩa vụ bảo vệ vợ và con gái mình. Vì vậy vào lúc này, ông ấy nên đứng dậy, trở thành một hậu thuẫn vữn chắc cho bọn họ.
Ông nhìn người thân trước mặt với ánh mắt lạnh lùng, những người này, ông cứ nghĩ là những người quan trọng nhất của cuộc đời ông ấy, bọn họ là người thân của ông, vì vậy ông cứ nhịn, rồi lại nhìn, nhường rồi lại nhường! Thế nhưng những người này tại sao cứ được đằng chân lân đằng đầu! Tại sao lại không phân biệt được tốt xấu như thế!
“Tôi nói cho các người biết!” Ngọc An Quân đứng lên, mặt sầm lại: “Tiền một cắc cũng không có!”
Nói rồi Ngọc An Quân mở cửa ra: “Đi đi.”
“Ngọc An Quân! Tôi thấy có phải anh đủ lông đủ cánh rồi không!” Ngọc Thành nhìn bộ dạng đó của Ngọc An Quân, đầu tiên sững người ra sau đó lập tức trở nên tức giận, đập tay xuống bàn đứng lên.
“Tôi nói cút!” Ngọc An Quân nhìn Ngọc Thành, ánh mắt đầy sự phức tạp, cuối cùng sự phức tạp đó cũng trở thành lạnh lùng. Cái nhà này, người cha này, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-hac-dao-cuong-nu/1888489/chuong-70-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.