Ngọc Tình đứng ở đó, lặng lẽ, dường như cô đang được hoàn quyện cùng vào với cảnh tượng đó.
“Meo.” Lúc này một đống những thứ lông lá xồm xàm bay từ xa tới, hạ cánh xuống chân Ngọc Tình, đưa đầu ra dụi dụi vào chân cô lấy lòng.
Ngọc Tình chu mỏ ra, nhìn Ngân Nguyên, ở khóe mắt đang rung lên không thật rõ để dễ dàng nhận thấy. Ngọc Tình đúng là không nhịn được lại muốn đá nó thêm lần nữa.
Ngươi có biết ngươi là mèo không hả? Ngươi không phải là chó! Cái bộ dạng này ở đâu ra đấy!
Ngân Nguyên vẫn chà chà người vào chân cô để làm lành, lấy lòng, hoàn toàn không để ý tới nét biểu cảm trên mặt Ngọc Tình, cũng không ý thức được rằng mình làm thế này thật đúng là không phù hợp với thân phận của bản thân! Cái bộ dạng này chỉ có một con chó mới vậy!
“Meo meo!” Ngân Nguyên thấy Ngọc Tình không nói gì, gan càng to hơn một chút, tiếp tục nũng nịu.
Ngọc Tình cúi đầu xuống nhìn, sắc mặt hơi tối lại.
“Meo!” Ngân Nguyên thấy Ngọc Tình không phản ứng gì, đắc ý cười, đã thế ta tiếp tục cố tỏ ra đáng yêu một chút.
Ngọc Tình nhìn con mèo dưới chân không biết điều gì, thể hiện một cách quá đáng, sắc mặt cô sầm lại, bây giờ trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ duy nhất đó là hầm thịt nó lên! Đúng là mất mặt quá!
“Meo meo!” Ngân Nguyên liếc mắt lên nhìn, thấy Ngọc Tình đang nhìn bản thân mình, dường như đột nhiên nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-hac-dao-cuong-nu/1888475/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.