Thân thể của nàng vốn không khỏe, mang thai làm cho nàng buồn bực vì càng ngày càng yếu.
Không có ai đến thăm nàng.
Hắn có lẽ đã định ra lệnh cấm.
Tuy không rõ ngày, nhưng đánh giá có hơn một tháng đã qua, có lẽ lâu hơn một chút.
Hết thảy mọi chuyện tựa hồ cũng thật bình tĩnh, hắn không có quyết định chủ ý muốn xử trí nàng như thế nào là sao?
Thật may là thức ăn nước uống coi như sạch sẽ, còn có quần áo chống lạnh.
Nàng có phải hay không nên thấy may mắn là hắn đối với nàng còn giữ lại một chút phân tình.
Khi hắn dẫn nàng đi đêm đó, Lữ Tống cũng không có ra, tựa hồ tại quân trướng đột nhiên biến mất, không biết tung tích, rõ ràng hắn đã đáp ứng hôm sau đưa nàng trở về.
Nhiều năm sống chung ở Phượng Thứu cung, từ đế đô đến Tuyết Lan sơn, Lữ Tống cũng không phải là người dễ dàng nuốt lời.
Nàng chỉ hi vọng, hắn đi làm một món công đức là thỉnh cầu cuối cùng của nàng, đi tìm Long Tu Văn, hoặc là giải dược.
Nàng luôn nhớ kỹ việc này, nàng không muốn hắn chết.
Đúng là, nàng sai rồi. Nàng không muốn hắn chết, hắn dành cho nàng ân tình nhưng cũng sớm đã hầu như không còn.
Đêm nay, nàng mới vừa ăn cơm xong, có người đến thăm nàng.
Nàng lạnh lùng nhìn cô gái trang sức trang nhã trước mắt, khép lại áo khoác, dung mạo càng phát ra ôn nhuận thoả đáng.
"A Thất, mấy ngày này tốt không?"
Có thể như vậy kêu nàng không có bao nhiêu người.
Nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873563/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.