– Trẫm mơ thấy Ngọc Trí và Hạ Tang.
Tuyền Cơ khẩn trương hẳn lên:
– Tử Cẩm trở về có nói gì không? Tìm thấy Ngọc Trí chưa?
– Vẫn chưa. Tình hình không khả quan cho lắm. Hạ Tang và Tử Cẩm tách ra, Hạ Tang tiếp tục tìm kiếm còn Tử Cẩm thì trở về cùng trẫm thương lượng nên làm như thế nào. – thần sắc Long Phi Ly khá ngưng trọng. – Nhạc Dương là một quận lớn, mặc dù phồn hoa đông đúc nhưng các vị trí trung ương lại cách xa nhau. Trong quận có khá nhiều núi rừng, đã có không ít kẻ bỏ đồng bằng lên núi xưng vương, cướp bóc của quan lại và các đoàn thương gia. Nơi đây sơn đạo đông, địa hình lại hiểm trở, nếu muốn tìm kiếm một người thì quả thực rất khó và tốn thời gian.
Tuyền Cơ nhíu mày, nói:
– Cấm quân đào thoát về được có báo rằng đối phương là toán cướp. Trước ta cũng lo lắng bọn chúng là sơn phỉ sẽ đe dọa tới sự trong sạch của Ngọc Trí. Tuy nhiên, ngẫm lại thời điểm Ngọc Trí bị mất tích quá trùng hợp, Hạ Tang vừa rời cung còn ta thì xảy ra chuyện. Liệu có phải trong cung có người giở thủ đoạn, và đám người bắt cóc căn bản không phải đạo phỉ?
Long Phi Ly cười nhẹ, đưa tay gõ gõ trán Tuyền Cơ:
– Não vẫn còn hoạt động, không tính là ngốc!
Tuyền Cơ buồn bực muốn gõ lại hắn nhưng đã bị nam nhân nắm lấy tay, đầu dựa vào vai nàng, giọng đều đều:
– Nhìn mọi chuyện có vẻ như tình cờ, bình thường nhưng thực ra chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873483/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.