Niên phi cũng từng có hài tử với hoàng thượng, vậy chuyện này là khi nào? Vì sao trong cung lại không hề có một chút manh mối hay tin tức gì? Là do hoa Thừa tự mất công hiệu? Hoàng hậu ngẩng đầu nhìn Tuyền Cơ nhưng tình cờ đón nhận ánh mắt nghiền ngẫm, giễu cợt của Long Phi Ly. Nàng giật mình, lập tức cúi đầu xuống.
– Sao? Vấn đề của trẫn khiến hoàng tổ mẫu khó xử? – ánh mắt Long Phi Ly vừa lạnh vừa xa cách, trong lòng ôm Tuyền Cơ đi tơi trước mặt Thái hoàng thái hậu.
Nhất thời, Thái hoàng thái hậu giống như bị ai quất một roi vào lòng. Tiên đế vốn là người hiền từ, nhân hậu, sao lại sinh ra một người con như thế này? Chỉ cần nhìn liếc qua khuôn mặt kia cũng đủ nhận thấy mọi lời nói đều là những mũi tên nhọn hoắt, lợi hại. Bất giác, bà kinh hãi hơi lùi lại phía sau mấy bước.
– Xin hỏi lão sư. – Long Phi Ly chuyển tầm mắt đi, cất cao giọng hỏi. – Y theo luật lệ Tây Lương, kháng chỉ thì phải luận xử tội thế nào?
Lâm Tư Chính rùng minh, không ngờ Long Phi Ly lại hỏi mình như vậy. Ông khẽ nhíu mày rồi khom người nghiêm túc đáp:
– Nếu luận theo tội sẽ bị … giết!
Một chữ “Giết” kia bật ra khiến Thái hoàng thái hậu vừa giận vừa hãi, tay run run chỉ thẳng vào người Long Phi Ly:
– Ngươi muốn làm gì? Còn muốn vì một nghiệt phi mà giết hoàng tổ mẫu ngươi?
Cho dù Long Phi Ly không mở miệng nhưng tội danh kia đã giáng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873474/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.