Long Phi Ly lo lắng Tuyền Cơ bị kinh hoảng nên chỉ cho xe ngựa đi từ từ, xe ngựa này đi quá chậm, trong doanh trại, người của các nhóm cũng đã trở về, Long Lập Dục cũng có mặt, sắc mặt âm trầm đứng ở bên cạnh Thái Hậu.
Thái hoàng thái hậu thản nhiên nói: “Hoàng đế cuối cùng đã đưa Niên phi trở về rồi.”
Nàng nhíu mày nhìn thoáng qua phía sau, một cấm quân đang ôm con thú biết bay lúc nãy, ngữ điệu vi đề, “Niên phi không sao chứ?”
Tuyền Cơ rùng mình, vội vàng đáp: “Nô tì không sao, tạ ơn Thái hoàng thái hậu quan tâm.”
“Vậy ngươi có biết là ngươi không sao nhưng những người khác cũng gặp không ít chuyện hay không!”
Tuyền Cơ cả kinh, chỉ thấy hai tên cấm quân đang dìu một người đi tới, chính là Long Chỉnh Văn. Tuyền Cơ nhíu mày, hình như Long Chỉnh Văn bị thương rất nặng, một bên va dính đầy máu tươi. Nam nhân đưa nàng đi, sau đó bị Long Phi Ly cùng sói con đuổi theo, hắn nhanh chóng rời khỏi đó, lại ngụy trang thành dáng vẻ bị thương như hiện tại sao?
Long Phi Ly nắm tay nàng, hắn khẽ bóp tay nàng một chút, nàng hiểu ý, trong lòng cười lạnh, trên mặt lại giả bộ ra vẻ giật mình hỏi: “Thất vương gia bị thương —— “
Sắc mặt Long Chỉnh Văn thật tái nhợt, nhẹ giọng nói: “Tạ ơn nương nương quan tâm, chỉ là vết thương nhỏ không đáng ngại đâu.”
“Sao không đáng ngại chứ?” Thái Hậu thở dài, nói: “Nếu không phải Lão Thất võ công cao thân thể cường tráng, bị thương thành như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873455/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.