“Vương gia.” Tuyền Cơ không ngờ Long Chỉnh Văn lớn mật như thế, lại nghĩ thái độ cư xử của hắn không nên lỗ mãng như thế, nàng vừa sợ vừa nghi hoặc, đang định đẩy hắn ra, nào ngờ hắn càng ôm chặt lấy nàng, hạ giọng nói bên tai nàng: “Đừng nhúc nhích.”
Tuyền Cơ cũng ý thức được không ổn, bên ngoài xe ngựa—— rất yên tĩnh.
“Bên ngoài có người đến đây à?” Tuyền Cơ thấp giọng hỏi.
Long Chỉnh Văn gật đầu, “Nương nương đừng sợ, Chỉnh Văn nhất định sẽ bảo vệ nương nương an toàn .”
“Chúng ta phải đợi ở trong xe ngựa sao?”
Bên ngoài tĩnh lặng làm cho Tuyền Cơ càng trở nên bất an, Long Lập Dục và cả nhóm cấm quân đều bị khống chế rồi sao?
Lưng áo đột nhiên căng thẳng, Tuyền Cơ lắp bắp kinh hãi, Long Chỉnh Văn rút bội kiếm ra, trong ánh kiếm lấp lánh nàng chỉ thấy nóc xe đã bị phá vỡ, hắn ôm nàng phá nóc xe nhảy ra ngoài, cùng lúc đó, một thanh kiếm sáng choang cắt qua màn che của xe ngựa, đâm thẳng vào trong.
Trên mặt đất toàn là những người đã hôn mê kể cả Long Lập Dục.
Phía trước có mấy người đang đứng, đều mặc cùng một loại trang phục, người cầm đầu cười lạnh, trường kiếm trong tay chỉa thẳng vào hai người.
Chẳng trách có thể nhanh chóng khống chế Long Lập Dục cùng cấm quân như vậy, Tuyền Cơ cười khổ, thì ra là cố nhân.
“Niên phi nương nương, lâu nay có khỏe không?” Nữ tử cười dài nói.
“Chào Mộ Dung cô nương.” Tuyền Cơ thản nhiên nói.
Nàng đã từng chịu đau khổ trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873448/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.