Cuối cùng nàng vẫn đến Trữ Tú điện một chuyến.
Ở Phượng Thứu cung, Long Tử Cẩm cùng Hạ Tang chưa nói gì với nàng, nàng cũng không hỏi nhưng vẫn không chút do dự đi theo bọn họ đến đây .
Hai người này đều là nam tử tốt, nàng không thể cự tuyệt.
Cho đến khi ở trên đường đi bọn họ nói cho nàng, hắn bị bệnh nặng.
Bệnh rất nặng.
Lúc đó nàng không thể nói rõ tâm tình chính mình như thế nào, đầu óc nàng trống rỗng, trong lòng đau đớn không kìm chế nổi, sau đó bắt đầu run rẩy lẫn sợ hãi.
Đến Trữ Tú điện, tất cả thân tín của hắn đều đứng ở cửa điện.
Nhìn thấy nàng đến, tất cả mọi người rất khiếp sợ nhưng đều bức thiết nhìn nàng.
Trên mặt Như Ý ướt đẫm nước mắt, đôi mắt đỏ bừng, sưng húp.
Như Ý nhìn nàng một cái rồi khẽ xoay người đi, mắt nhắm lại.
Tuyền Cơ không nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng lướt qua mọi người, đẩy cửa đi vào.
Tay vừa định vén tấm rèm thủy tinh lên thì một giọng nam tử đã nhẹ nhàng truyền đến, khàn khàn khinh đạm làm cho nàng nhớ tới cái đêm ở Đào Nguyên trấn, cái đêm mà hắn giằng co giữa sự sống và cái chết.
“Tâm Y.”
Một câu nói thản nhiên, làm cho nàng giật mình, bước chân đứng nguyên tại chỗ, nàng lăng lăng nhìn đôi giày của mình, không biết nên tiến hay lùi.
Thanh âm của hắn lại vang lên.
“Tâm Y, trẫm đã bảo Hạ Tang nói với nàng kêu nàng trở về, hắn chưa nói sao?” Cùng với thanh âm suy yếu kia là từng trận ho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873432/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.