Kim Loan điện.
Ngày hôm nay cũng giống như mấy ngày trước, hoàng đế lâm triều chỉ đơn giản nghe qua triều thần bẩm tấu rồi tức khắc tuyên bố bãi triều, không nói tiếng nào rời khỏi điện.
Tất cả triều thần đều kinh ngạc, Ôn Như Khải nhìn Niên thừa tướng đang nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hoàng đế, lạnh lùng cười.
******
Hoa Âm cung.
“Ồ, có chuyện như vậy sao?” Thái Hậu tiếp nhận chén trà Ngọc Kết Chi đưa qua, khẽ nhíu mày, “Đừng nên là một tuồng kịch nữa thì hơn, chuyện Niên thừa tướng hoàng đế làm thật sạch sẽ lưu loát, vậy mà ngày xưa ai gia đã xem thường hắn.”
Long Lập Dục khẽ xuy một tiếng, “Mẫu hậu, chỉ bằng hắn mà muốn xoay chuyển cục diện là tuyệt đối không thể! Cậu, theo ngươi thấy thì Long Phi Ly có chuyện gì thế?”
Ôn Như Khải ánh mắt ngưng trọng, sau một lúc lâu mới hạ giọng nói: “Không giống như đang diễn kịch, nếu ta không nhìn lầm thì đúng là hoàng đế bị bệnh, mặc dù hắn kiệt lực che giấu nhưng nhìn kỹ thì khí sắc hắn cực kém, lần này bệnh của hắn tuyệt đối không nhẹ!”
Thái Hậu đột nhiên đứng lên, trầm giọng nói: “Như Khải, ngươi có chắc chắn không?”
Ôn Như Khải cả kinh, “Nương nương hỏi vậy là có ý gì?”
Thái Hậu cười lạnh, “Nhiều năm qua thân thể hoàng đế tráng kiện, chưa từng ốm đau, việc hoàng hậu có thai đối chúng ta mà nói vốn không phải là chuyện tốt nhưng nếu hoàng đế bệnh nặng thì không hẳn vậy!”
“Ý nương nương là…” Ôn Như Khải cùng Long Lập Dục nhìn nhau, hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873427/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.