“Theo ta được biết, Niên tần cũng không tốt lành gì với cô, mẫu thân của nàng ta cũng vậy, cô cần gì vì nàng…” Long Tử Cẩm đột nhiên ngừng lời, nhìn chằm chằm thật kỹ Tuyền Cơ.
“Ta không có lương thiện như vậy, mà là vì không lay chuyển được mẫu thân của ta.”
“Cô cũng vì có lòng tốt, nếu không thì chỉ cần giả vờ nấn ná, nói với Niên phu nhân là không cầu xin được thủ dụ của hoàng thượng là có thể giải quyết mọi chuyện thôi.” Long Tử Cẩm cắt lời nàng, ánh mắt xa xăm, thản nhiên nói: “Ôn Như Ý trước kia cũng là một người lương thiện.”
“Trước kia ư? Hiện tại nàng…”
“Hiện tại… Ai biết được?” Long Tử Cẩm cười tự giễu, lại cất cao giọng nói: “Cửu tẩu, thần đệ đưa người đến Thu Thủy hiên nha!”
“Thu Thủy hiên?” Tuyền Cơ thắc mắc.
“Không phải cô muốn dẫn hai vị phu nhân đến đó sao?”
“Ngài có thủ dụ à?”
“Không có.”
“Không có thủ dụ làm sao vào được?”
“Khẩu dụ của Cửu ca… Giả truyền khẩu dụ!”
Sắc mặt Tuyền Cơ đen lại, “Cái này sao có thể được?
“Coi như là thần đệ chuộc lỗi đi, lần đó ở trong rừng mạo phạm, Tử Cẩm vẫn bất an.”
“Đây là khi quân!”
“…”
“Nếu không thì để ta đi giả truyền khẩu dụ cho.”
“Không được!”
“Vậy thì cùng mạo hiểm đi, chúng ta đi cùng nhau, bị phạt có lẽ có thể nhẹ bớt một chút?”
“Cửu tẩu… Đi thôi.” Long Tử Cẩm cười khẽ, đột nhiên lại hơi hơi nhíu mi, “Thôi Nghê Thường, ngươi ra đây.”
Tuyền Cơ ngẩn ra, chỉ thấy ở bên hông cây cối khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873422/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.