“Vậy là cái gì?”
Long Phi Ly chưa mở miệng, bên cạnh Ngọc Trí cùng Long Tử Cẩm đã trăm miệng một lời nói.
“Là cổ độc.” Thôi y nữ chậm rãi nói.
Mọi người vừa nghe thì đều cả kinh, Niên phi vậy mà trúng cổ độc? Ngày đó tất cả mọi người cùng ở một chỗ, thủ vệ lại cực kỳ nghiêm mật, nàng làm sao lại trúng cổ độc, người hạ cổ chỉ ra tay với nàng lại là vì sao?
Loại cổ độc thần bí tà ác này so những loại độc bình thường càng đáng sợ hơn. Độc có thể trị, cổ thì khó giải.
Long Phi Ly mi tâm nhíu chặt, thong thả buông viện chính ra.
“Thôi y nữ, đây có phải gọi là hộc máu cổ hay không?” Ngọc Trí ngẩn ngơ, trong lòng nàng khẩn trương, xoay người đến trước mặt Thôi y nữ, thất thanh nói.
Nếu không phải đang trong không khí giương cung bạt kiếm, nỗi lòng chính mình cũng nặng trĩu, Hạ Tang nghĩ hắn nhất định sẽ bật cười, hộc máu cổ, thiệt tình chỉ có nha đầu kia mới nghĩ ra.
Long Tử Cẩm liếc mắt khinh thường, kéo Ngọc Trí lại, “Bổn vương hoài nghi ngươi không phải thuộc huyết mạch vương tộc, hộc máu cổ nhảm nhí cái gì vậy, ngươi nuôi đó hả?”
“Thập ca!” Ngọc Trí giận dữ, Hạ Tang liếc nàng một cái, nàng vội vàng biết điều không lên tiếng.
“Trong số trăm loại độc trùng chia làm nhiều chi, có một loại trùng ăn sạch chư trùng, gọi là cổ.” Long Phi Ly ngồi trở lại trên giường, ôm Tuyền Cơ lại trong lòng, ánh mắt sâu thẳm.
Viện chính vuốt cằm nói: “Hoàng Thượng kiến thức uyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873402/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.