Phịch một tiếng, Long Phi Ly đã đá cửa bước vào.
Đoạn Ngọc Hoàn nói: “Lời của công chúa cũng không phải không có lý.”
“Đúng vậy,” Long Tử Cẩm cười nói: “Ít nhất cũng khiến cho Cửu ca đi vào.”
************
Thời điểm Long Phi Ly tiến vào, Tuyền Cơ đang chuẩn bị đi ra ngoài, trên người nàng quần áo đã chỉnh tề.
“Nàng muốn đi đâu?” Hắn siết bả vai nàng, trầm giọng nói, canh ở bên ngoài hai đêm, hắn có rất nhiều chuyện muốn nói với nàng, có một số chuyện không cần phải suy nghĩ, có một số chuyện lại phải suy nghĩ thật lâu.
Hạ Tang nói, Hoàng thượng, người dỗ nương nương đi.
Dỗ?
Hắn nghe thấy chữ đó thì lại sửng sốt.
Đối với nữ nhân trong cung, hắn chưa từng làm việc này, cho dù, các nàng mang lại lợi ích rất lớn cho hắn.
Bao gồm cả Như Ý.
Hắn thậm chí hỏi Hạ Tang một câu, phải dỗ như thế nào?
Hạ Tang cũng ngẩn người ngay tại chỗ, không dám tin vào câu hỏi của hắn.
Hắn vừa nghĩ lại đã cảm thấy u uất.
Sắc mặt của nàng còn rất tái nhợt, hắn nắm vai nàng, trong lòng bất chợt tê rần, nhìn thấy nàng dường như rất bình thản, trong lòng hắn lại hơi thấy tức giận.
Nàng không có tiêu sái như vẻ ngoài mặt nhưng nàng cũng không thèm nhìn tới hắn. Sau chuyện phát sinh ở Đoạn Kiếm môn, nàng đã không còn có ý tưởng ở cùng với hắn. Liếc mắt nhìn hắn, Tuyền Cơ nghĩ nghĩ, rồi cười nói: “Ta đang muốn đi tìm ngươi.”
Sự chần chờ trong nụ cười của nàng sao Long Phi Ly nhìn không ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873392/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.