“Sao cơ?” Long Phi Ly cười khẽ, Long Tử Cẩm đã đi tới đón lấy Mộ Dung Phái trên tay hắn.
Một tiếng cười duyên vang lên, mấy người từ một bên cánh rừng đi ra, lúc này, trời đã không còn tối, ánh mặt trời mới mọc.
Trong tay hai gã tử vệ dẫn theo hai tên hắc y nhân, một nữ tử lúm đồng tiền trong trẻo nói: “Mộ Dung tiểu thư tìm ta à?”
Đứng bên cạnh nàng là Hạ Tang, Hạ Tang cười lạnh nói: “Nương nương còn đang ngủ, lẽ nào lại để cho ngươi quấy nhiễu chứ?”
Mộ Dung Lâm kinh ngạc nhìn nữ tử áo tím, run giọng nói: “Ngươi không phải là Niên Tuyền Cơ?”
“Nữ nhân này sao lại ngu xuẩn như vậy chứ? Không phải Hạ Tang đã nói cho ngươi là tẩu tẩu của ta còn đang ngủ sao? Đều do ngươi làm hại, nàng bây giờ còn ngủ, vẫn ngủ…” Nữ tử hừ lạnh, nói xong tức giận lại xông lên, hung hăng liếc Mộ Dung Lâm một cái, đưa tay vuốt mặt một cái, tay đã cầm một cái mặt nạ mỏng manh tinh tế như cánh ve.
“Ngọc Trí công chúa?” Mộ Dung Lâm cả kinh nói.
Ngọc Trí vỗ tay cười to, lại nhảy nhót, “Còn không phải là bản công chúa ư? Cửu ca thập ca, các huynh thấy lúc nãy Ngọc Trí dịch dung có thành công không?”
Long Tử Cẩm cười mắng, “Tiểu nha đầu.”
Ngọc Trí nói xong lại bắt chước giọng nói của Tuyền Cơ, cười dài nhìn Bạch Chiến Phong nói: “Đại ca, ngươi thì sao?”
Bạch Chiến Phong nghe thấy nàng gọi một tiếng đại ca thì nhìn nàng một cái, không trả lời lại, hắn biết, nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873370/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.