Người này là Long Phi Ly.
Bóng dáng kia, hắn hơi nhíu mày, lập tức đi theo…….. Nhưng mà, nàng không phải bị phái Mộ Dung Lâm bắt đi sao? Tại sao xuất hiện trên con đường này?
Lúc này, nữ tử áo trắng nâng tay áo lau mồ hôi, một niềm vui mừng như điên thình lình ùa vào trong lòng.
Trên cổ tay trắng muốt là viên cẩm lý châu.
Ngày đó, hắn tự tay đeo lại giúp nàng.
Nghi ngờ làm sao thắng được nỗi băn khoăn nhớ mong mấy ngày qua, đã không còn băn khoăn hắn nhanh chóng tiến lên, ấn bả vai nữ tử, giọng nói có phần run rẩy, căng thẳng.
“Tiểu Thất.”
Nữ tử chấn động, chậm rãi quay người, Long Phi ly ngẩn ra, một dải lụa trắng che khuất gương mặt nàng.
Ánh mắt ấy, đúng là nàng!
Hắn làm sao có thể nhận nhầm được!
Nữ tử nhíu mày giống như con thỏ bị dọa cho sợ hãi, trong ánh mắt nét mi có vẻ sợ hãi cảnh giác.
Dùng sức đẩy hắn ra, nàng lập tức chạy lẫn vào trong đám đông.
“Tiểu Thất.”
Một thanh kiếm chặn ngang trước mặt hắn. Một nữ tử mặc quần áo màu hồng phấn chắn trước mặt hắn, lạnh lùng nói: ” Không muốn chết thì cút ngay đi.”
Nàng ta nói xong, ánh mắt tìm tòi thấy thân ảnh màu trắng đã hòa lẫn trong đám đông như nước, nàng giận dữ, nhìn Long Phi Ly nói: “Xui xẻo.”
Nữ tử áo hồng chính là Thanh Loan, Long Phi Ly không nhận nhầm, người khi nãy quả thật là Tuyền Cơ.
Sau khi từ trên núi về phủ, Khang Ninh gọi nàng cùng Bạch Chiến Phong tới tiệm châu ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873362/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.