Vết thương chằng chịt do bị đao rạch trên mặt, có lẽ không thể khôi phục lại dung nhan như lúc đầu, nhưng Khang Ninh là danh y nổi tiếng, dùng thuốc sẽ giúp vết sẹo giảm đi rất nhiều, nhưng độc kia rất khó giải, hắn nói như vậy không biết là an ủi nàng, hay đang an ủi chính bản thân mình.
Tiếng khóc của nàng từ trong ngực hắn phát ra, quần áo trước ngực hắn cũng đã ướt một mảng lớn, Bạch Chiến Phong cắn chặt răng, nghĩ rằng bất kể phải trả giá như thế nào hắn nhất định cũng phải giải độc cho nàng.
“Sao chữa khỏi được?” Tuyền Cơ đột nhiên đẩy hắn ra, giận dữ hỏi.
“Sẽ được, nhất định sẽ được!” Bạch Chiến Phong một lòng an ủi nàng, quả thật không chú ý tới ánh mắt nàng lúc này đã hơi hơi khác lạ.
Ánh mắt ẩn chứa bi thương nhưng lại trong suốt.
Tuyền cơ cười khẽ, nhìn thẳng vào mắt của Bạch Chiến Phong chất vấn: “Gương mặt xấu như quỷ, ngươi không sợ sao?”
“Ta không sợ”, một câu trả lời không cần nghĩ ngợi.
“Gạt người.”
Bạch Chiến Phong nhìn nàng, nhẹ nhàng hôn lên môi nàng : “Ta không sợ.”
Tuyền Cơ giật mình, nam tử ấy lại nhẹ nhàng hôn lên trán, lên mắt, mũi nàng, lên từng tấc trên gương mặt nàng, kể cả những vết hoa độc.
Nàng nắm chặt quần áo hắn, nàng nghĩ rằng hắn sẽ run sợ, nhưng nụ hôn của hắn lại kiên định. Hắn không thấy hắn đang hôn một người quái dị sao?
Không, không phải là người quái dị, hắn đang hôn một nữ nhân như quái vật.
Nàng theo dõi ánh mắt hắn, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873358/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.