“Dừng tay! Đừng động vào nàng! Tiểu Thất, Tiểu Thất!”
Mở bừng mắt, tay sờ soạng bên cạnh, lại trống không.
“Hoàng thượng”, có người bước nhanh tới.
Long Phi Ly hơi nhíu mắt, người bên cạnh giường hắn là Hạ tang, hắn đang muốn lau mồ hôi cho Long Phi Ly, Long Phi Ly đã cầm chặt tay hắn, cắn răng: ” Vì sao trẫm còn ở đây?”
Tỉnh lại hắn vẫn đang ở biệt viện trên trấn Tùng Phong ở quận Yên Hà!
Hạ Tang cười khổ, mọi người thay phiên nhau hầu hạ hoàng thượng, vì sao hoàng thượng lại tỉnh lại trong khi hắn hầu hại chứ? Long Phi Ly lúc này đang tức giận, ai cũng không dám động tới, hắn kiên trì nói: “Hoàng thượng, ngày đó sau khi người phái người đưa Như Ý cô cô về thì liền cưỡi ngựa đuổi theo nương nương, tức giận công tâm, miệng vết thương nứt ra, chảy rất nhiều máu, người không chống đỡ nổi mà ngã xuống ngựa —— ”
Long Phi Ly nhắm mắt lại, lúc này hắn mới bình tĩnh lại, hiện tại, hắn không thể gấp, không thể bấn loạn, càng không thể lại gục ngã xuống.
Nhưng thật sự là vừa nghĩ tới nàng còn trong tay những người đó, sự bình tĩnh của hắn lại bay sạch sành sanh.
Buông Hạ Tang ra, hắn nhẹ giọng hỏi: “Tử Cẩm đã phái tử vệ đi ra ngoài điều tra, phải không?”
“Vâng.”, Hạ Tang nhanh chóng trả lời: “Trên năm ngả đường từ Tùng Phong trấn đến năm trấn của quận Yên Hà, vương gia đều đã phái người đi tìm kiếm, cũng đã cho tử vệ thông báo cho trạm gác ngầm trên các trấn lưu ý những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873356/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.