Nàng đi quanh quẩn trong thôn, ánh mắt đám thôn dân nhìn nàng có chút coi thường. Nàng cười cười, trừ cười ra nàng đột nhiên không biết chính mình nên như thế nào mới tốt. Đi không biết bao lâu nàng chậm rãi quay trở về. Long Phi Ly không ở trong phòng, có chút tiếng động từ phòng bếp truyền đến. Tuyền Cơ hơi hơi ngạc nhiên đi vào nhìn thấy Long Phi Ly đang lạnh lùng nhìn chằm chằm một con cá trong thùng. Nghe thấy tiếng động hắn cũng cũng không để ý tới, Tuyền Cơ cười tự giễu thong thả trở về phòng. Ánh mắt đập vào một vật trên giường trở nên đông cứng… Đó là quần áo sáng nay Tống Ny mặc! Sao lại ở chỗ này? Bọn họ ở trong phòng ta đã làm gì? Tuyền Cơ trong lòng đau khổ bước qua cầm lấy quần áo trong tay, vừa xoay người thì nhìn thấy Long Phi Ly đang từ phòng bếp đi ra.
« Khoái hoạt tới mức thứ này cũng để quên ở trong này ư? » Nàng cắn răng cười lạnh.
Long Phi Ly hơi biến sắc, rồi lại thản nhiên mỉm cười đi ngang qua bên người nàng.
« Cầm lấy đồ của nữ nhân của ngươi đi ». Tuyền Cơ chỉ cảm thấy bi phẫn trong lòng khiến mình sắp đông lạnh, hung hăng ném quần áo vào lưng hắn. Long Phi Ly xoay người liếc đống quần áo trên mặt đất một cái thản nhiên nói: « Ta phải ra khơi, nếu nàng thấy Tống cô nương thì đem quần áo trả lại cho cô ấy đi. »
Một ít máu chảy ra từ đầu lưỡi, Tuyền Cơ cắn nát đầu lưỡi nhưng nỗi đau trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873341/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.