Tuyền Cơ bị hắn lôi kéo đi, tuy rằng mục đích của nàng là muốn hắn ra khơi nhưng tất cả mọi người làm như Long phu nhân nàng đã chết rồi không bằng, chuyện tỷ thí này có người nào hỏi qua ý kiến của nàng không? Ghê tởm hơn là thằng nhãi Long Phi Ly này trực tiếp đồng ý ứng chiến, rốt cuộc nàng muốn hắn thắng hay là thua mới tốt đây?
Nàng trừng mắt nhìn Long Phi Ly, đột nhiên Long Phi Ly lại mỉm cười hôn nàng.
Nàng giãy dụa, hắn thấp giọng kề môi nàng nói: « Đừng ầm ỹ bên ngoài sẽ nghe thấy. »
Tuyền Cơ tức giận cũng không dám lộ ra, mặc cho hắn hôn cho đến khi hai người thở cũng không ổn, Long Phi Ly mới buông nàng ra nói: « Ta nhờ thôn trưởng phu nhân giúp nàng chuẩn bị bữa trưa, chờ ta trở lại bữa tối ta làm cho nàng ăn. Không phải nói muốn ta bắt cá nấu cơm cho nàng ăn sao? »
Cảm giác bối rối lại bắt đầu dâng lên trong lòng, nàng cúi đầu nói: « Ngươi đi mau đi. »
« Được. »
Nhìn theo bóng lưng hắn, đột nhiên nàng gọi hắn lại: « Long Phi Ly, tự ngươi cẩn thận một chút. »
Hắn xoay người lại, ánh mắt nhìn nàng thật sâu.
*******
Hơi ấm từ nụ hôn của hắn tựa hồ còn nấn ná ở trên môi, Tuyền Cơ dừng chân lại nhìn về phía mặt biển xa thẳm bên cạnh.
Lúc hắn trở về nàng đã rời khỏi làng chài này rồi.
Nàng cười cười lại lại đột nhiên cảm giác nụ cười này thật trúc trắc.
Trên mặt ẩm ướt, nàng ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873339/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.