Ngọc Trí thật hưng phấn vỗ tay nói: “Chúng ta đi xem đi.”
“Không đi.” Long Phi Ly thốt lên một tiếng phủ quyết.
Ngọc Trí ngẩn ngơ, lại nhìn về phía Long Tử Cẩm, đã thấy Long Tử Cẩm nhìn xuống, mọi người bất động thanh sắc nhất loạt nhìn Tuyền Cơ, Ngọc Trí sửng sốt hiểu ý, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía Tuyền Cơ.
Lúc này đến phiên Tuyền Cơ giật mình, tức giận nhìn lại Ngọc Trí ý bảo: các ngươi nhìn ta làm gì.
Khóe miệng Hạ Tang khẽ nhếch lên, nói: “Thiếu gia, nô tài đi ra ngoài chờ chỉ thị của ngài.”
Ngọc Trí vội vàng nói: “Tiểu nha hoàn cũng đi.”
Trong nháy mắt, nhị gia – gia phó – nô tài – nha hoàn toàn bộ đi ra ngoài hết, trong xe ngựa rộng lớn chỉ còn lại Tuyền Cơ cùng Long Phi Ly, Tuyền Cơ trợn mắt há hốc mồm, thầm mắng mọi người một phen, mọi người đều muốn đi, dựa vào cái gì mà một mình nàng phải lên tiếng, hơn nữa, là Long Phi Ly gian xảo trước, bỏ Thúy Nhi ở lại trong cung.
Nhưng nàng cũng thật sự định đi xem náo nhiệt, liếc nhìn hoàng đế thoáng thấy trên gương mặt nghiêm khắc đôi mắt đang khép hờ, giống như đang nhắm mắt dưỡng thần.
“Long Phi Ly.” Nàng dùng chân đá vào giày tên nam nhân kia.
Long Phi Ly chậm rãi mở to mắt, đôi mắt phượng xinh đẹp, đen láy như bức tranh sơn thủy.
“Đi xem được không?” Tuyền Cơ trừng mắt, nghẹn một lúc lâu rốt cục mới dùng thời gian nói bốn chục chữ mà khó khăn phun ra bốn chữ.
“Không được.” Ý của Long Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873319/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.