“Long ——” Tuyền Cơ cắn răng cười, “Hoàng Thượng, người sớm đã biết Thúy Nhi là giả phải không?”
“Ưhm.”
Xe ngựa dằn xóc, dưới chân Tuyền Cơ chao đảo, Long Phi Ly đưa cánh tay dài đem nàng kéo về trong lòng, Tuyền Cơ buồn bực, ngại trước mặt nhiều người nên không làm gì hắn, chỉ cúi đầu không nói.
Long Tử Cẩm cười nói: “Khi nào thì Cửu ca phát hiện được?”
Ngọc Trí đang đùa nghịch mặt nạ da người, Long Phi Ly nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: “Trước khi xuất cung.”
Tuyền Cơ giận dữ, hắn chẳng những biết, hơn nữa là đã biết từ sớm… tên Long Phi Ly khốn kiếp này!
Ngọc Trí hiếu kỳ nói: “Cửu ca, điều này sao có thể? Không phải Ngọc Trí tự mình khen mình nhưng thuật dịch dung của Ngọc Trí sư phụ cũng không ngừng tán dương.”
Long Phi Ly thở nhẹ, “Ở Danh Kiếm Sơn Trang vài năm, một chút bản lĩnh ấy của ngươi còn có thể lấy ra dùng, có thể được thông qua.”
Nghe ngữ khí Long Phi Ly có vài phần kiêu ngạo của người làm huynh trưởng, Tuyền Cơ tức giận đến thiếu chút nữa cắn răng.
Ngọc Trí thè lưỡi, nghe được huynh trưởng ca ngợi, khanh khách cười vui vẻ, nói: “Cửu ca mau nói cho Ngọc Trí đi, huynh làm sao mà phát hiện được?”
“Lúc lên xe, trẫm liếc nhìn ngươi một cái, trên mặt của ngươi không hề có vẻ khiếp sợ hay lảng tránh.”
Long Tử Cẩm gật đầu, “Quan sát thấy sơ hở này thì thân phận liền không khó đoán.”
Ngọc Trí sẳng giọng: “Cửu ca, huynh đã biết từ sớm vậy mà vừa rồi còn đột nhiên hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873317/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.