Long Tử Cẩm chậm rãi lắc đầu, “Ôn Như Ý, không phải như thế!”
“Như Ý, chuyện An Cẩn là chuyện khác, ta không nói tới; chính là, nàng có nghĩ, một người bình tĩnh lại trầm ổn như Cửu ca, trước khi gặp Niên Tuyền Cơ, hắn chưa từng thực sự động lòng với nữ nhân nào, nếu có chẳng qua là giả, ta là nam tử, ánh mắt hắn nhìn Niên phi… Như Ý, hắn chưa từng nhìn nàng như vậy. .”
…
Khi Như Ý trở lại trong sân viện của mình, hoàng hôn trở nên dày đặc, trời sắp tối.
Không vui vẻ chia tay với Long Tử Cẩm, lời nói của hắn trước khi đi từng chữ câu câu hiện ra trong đầu nàng, môi dưới bị hàm răng cắn đỏ tấy.
Nàng là nữ quan cao cấp, có tiểu viện riêng của mình, vừa mới vào sân liền nhìn thấy một thân ảnh thướt tha đứng trước phòng, lạnh lùng im lặng.
“Cát tường?”
Người nọ xoay người lại, lộ ra khuôn mặt kiều diễm vô ngần, mặt mày không chỗ nào không khiến người ta mê mẩn, đúng là Cát Tường.
“Như Ý, chúng ta cùng nhau lớn lên, mẫu thân của ta là thị tỳ của Như phi nương nương, nữ nhân kia giết mẫu thân ta, bắt giam nương nương, bà ta biết ta là người như thế nào, càng biết ta yêu Hoàng Thượng, đúng vậy, trong thâm cung này, ai chẳng biết tâm sự của Cát Tường đối với Hoàng Thượng; bà ta lại không biết là từ lâu chúng ta đã biết bà ta điều tra rõ thân phận của ta, lợi dụng ta truyền tin tức giả cho Hoàng Thượng; kỳ thật, ta ở ngoài sáng, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873312/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.