Tuyền Cơ lại giật mình, hắn đã biết…..Nàng đang lo Bạch Tử Hư kia xấu hổ, nhưng trên gương mặt nam tử như ngọc kia cũng không có một chút vẻ xấu hổ nào, chỉ thấy hắn cất cao giọng nói: “Tử Hư tạ ơn ân điển của hoàng thượng”.
Long Phi Ly khẽ liếc nhìn hắn, cười nói: “Vừa rồi trẫm cũng mới nghe chuyện của công tử từ miệng nô tỳ của Niên tần, trẫm muốn hỏi một câu, nếu trẫm ban cho công tử một chức quan tấp, công tử có nguyện ý báo đáp mà làm việc, hay là vẫn muốn chờ, tới kỳ thi khoa cử, đoạt chức Trạng nguyên?”
Bạch Tử Hư dường như cũng không nghĩ tới hoàng đế sẽ nói như thế, nao nao một chút, rồi lập tức cười nói: “Ý tốt của hoàng thượng, Tử Hư dù bất tài, cũng nguyện ý thử một lần”.
“Chỉ là một chức lục bộ trung một cái đào ngũ sử, công tử là người có chí hướng cao rộng, không tiếc sao?” khoé miệng Long Phi Ly tràn ngập ý cười.
Bạch Tử Hư chỉ cúi đầu nói: “Cơ hội vì hoàng thượng trước mắt. Tạ ơn hoàng thượng ân điển.”
Long Phi Ly vuốt cằm, nói: “Hạ Tang , đưa hắn tới hạ hầu sơ”.
Hắn nói xong liền phất phất tay, Hạ Tang nhanh chóng đáp lời, liền dẫn người đi xuống.
Bạch Tử Hư thấp giọng nói: “Xin chờ một chút”.
Hắn tiến lên hành lễ, thanh âm ngưng trọng nói: “Tử Hư xin tạ ơn đại ân của nương nương”>Tuyền Cơ gật đầu, Hạ Tang liền dẫn theo Bạch Tử Hư cùng với Điệp Phong lui xuống.
Thật sự là do tạo hoá…..Nàng nghĩ tới xuất thần, thân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873244/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.