Tuyền Cơ không biết, bởi vì nàng sớm động tình, nhắm mắt lại, ôm lấy hắn, để mặc hắn tùy ý ở trên thân thể nàng xoa nắn, tra tấn.
Long Phi Ly phản ứng nhạy cảm, cũng nghe được có tiếng động.
Nếu là ở trong ngày bình thường, động tĩnh kia hắn sớm có thể nghe thấy.
Hắn mười bố tuổi thì có tần phi, loại hành vi cá nước thân mật đã sớm quen thuộc.
Quen thuộc cũng không trầm luân.
Nhưng mà, vừa rồi chỉ mới như vậy, rất nhanh hắn đã có phản ứng.
Cái loại này áp phóng nịch… Con ngươi đen mờ mịt nhất thời tiêu tán.
Tuyền Cơ chỉ cảm thấy trên da thịt chợt đau, có cái gì đó rơi xuống… Tích táp, sau đó nghe được là thanh âm hạt châu rơi ra.
Nàng mở to mắt, thất thố nhìn chuỗi hạt kia rơi vào bụi cỏ lấp lánh hào quang.
Vòng tay trên eo nàng nơi slongr, nàng cũng không nghĩ quá nhiều, đứng lên muốn đi tìm.
“ Trở về đi.” Thanh âm của hắn lạnh lùng.
“ Vậy hạt châu này…”
Đây chình là vô giá đó, hắn không đau lòng nàng bị đau đâu.
“ Nghe nói là Tây Hải giao nhân nước mắt ngưng tụ thành.” Hắn quét mắt nhìn đầy đất Phương hoa, ngữ khí cũng là đạm mạc.
“ Là tía tô Long Vương sao?”
Hắn mi tâm khẽ nhíu,” Làm sao ngươi sẽ nghĩ tới hắn?”
“Tía tô đã chết, cho dù hắn không thương nàng, thì tổng hội cũng có vài phần thương tâm đi?” Tuyền Cơ đè ngực, chẳng biết tại sao, không tránh khỏi có vài phần rầu rĩ.
“Truyền thuyết, đến cuối cùng bất quá cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873229/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.