Ánh mắt mông lung phảng phất nét cô đơn.
—— Niên Tuyền Cơ, trẫm đang đợi ngươi mở miệng xin trẫm về nhà thăm viếng. Ngươi… Sẽ phản bội trẫm sao?
“Cửu ca, Niên tần không thể truyền tin tức đi được? Nếu như vậy…” Long Tử Cẩm lo lắng nói.
“Các ngươi đều lui ra đi.”
Lời hắn còn chưa đút, giọng Long Phi Ly thản nhiên truyền đến.
“Vâng.” Mọi người không dám nói thêm điều gì, lui xuống.
Long Phi Ly cười khẽ, Phượng Thứu cung có ám vệ của hắn, trừ phi hắn nguyện ý, người của Niên tướng sao có thể tiếp cận nàng… Mà Niên tướng là kẻ cẩn thận, sẽ lo lắng dù cho tin tức do người của mình lấy về, vạn nhất mà lộ ra, sẽ có kẻ chặn đứng, đánh rắn động cỏ, về sau muốn đến lấy tin tức sẽ khó khăn, cho nên cách nhìn qua tưởng như không dùng được lại ổn thỏa nhất là: nếu Tuyền Cơ đến lấy tin tức, thì chính nàng lại mang tin tức trở về.
Trong lúc này, dù là Niên tướng hay là hắn, một bước sai, thua cả ván cờ.
Ám vệ bên người nàng sẽ báo cáo cho hắn mọi chuyện khả nghi.
Hết thảy phong ba những ngày gần đây.
Hắn đột nhiên vỗ vỗ tay, một thân ảnh, từ trên hiên phi thân xuống.
“Chủ thượng, bên Niên tần không hề có động tĩnh.” Ám vệ thấp giọng nói.
“Nói cho trẫm biết chuyện pha trà của Niên tần, cả những việc của nàng mỗi ngày.”
Giọng hoàng đế nhẹ nhàng thản nhiên, ám vệ kia nao nao, bọn họ chỉ biết báo cáo hoàng đế những chuyện khả nghi trên người Niên Tuyền Cơ, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873221/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.