“Sói yêu Tía Tô ?” Nàng hỏi.
“Trăm ngàn năm trước, Vân Thương là nơi các loại sinh thú phân chia cai quản thế giới, trong đó sói là loài mạnh nhất.”
Tuyền Cơ hơi hơi nhíu mặt, “Là sói?”
“Số ít sói lớn mang linh lực thậm chí có thể biến hình, còn nhớ rõ Hạ Tang đã nói với nàng không? Sói lông màu vàng tro, là đặc tính trời sinh. Nhưng là, có một ngày, lang tộc sinh ra một con thú nhỏ, cả người nó trắng như tuyết, tộc sinh ngoại tộc —— “
Tuyền Cơ tiếp lời nói: “ không phải kiệt xuất thì là yêu quái.”
“Ừ.” Long Phi Ly dừng một chút, ánh mắt có mang chút khen ngợi, “Lang Vương cùng trưởng lão vẫn quyết định đem con thú nhỏ này giết chết.”
Tuyền Cơ trong lòng không khỏi dâng lên một chút khổ sở, bầy sói đông nghìn nghịt đang đứng trên mắt đất, trong mắt chúng đều hừng hực ánh lửa.
“Bọn họ bắt nó chết cháy ?”
Long Phi Ly khẽ nhìn nàng liếc mắt một cái, “Nàng làm sao mà biết là đó là hình phạt hoả thiêu?”
“Nga ——?” Tuyền Cơ mê hoặc, “Thiếp tùy tiện đoán .”
Long Phi Ly thản nhiên nói: “Nó không có chết.”
“Không có chết?”
“Thiên giới có một vị thần hiệu là Tía Tô , là con gái út của thượng đế, nàng đến nhân gian chơi đùa, đúng vào lúc dùng hoả tế, cảm thấy không đành lòng, ra tay cứu tánh mạng con thú nhỏ kia, lại lén lút mang nó về thiên giới.”
“Tía Tô này ngày thường lười nhác, chính mình tu hành không tốt, lại mỗi ngày lặng lẽ đem tuyết sói kia đưa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873203/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.