Hoàng đế.
Nàng ôm con thú nhỏ vào lòng, cánh tay vững trãi của hắn lại ôm nàng cùng con thú nhỏ.
Tuyền Cơ khẽ ngẩng đầu lên, liền thấy ánh mắt hắn chăm chú nhìn về đàn thú phía trước.
Con sói khi nãy tấn công nàng, đứng gầm gừ giận dữ ở ngoài đàn khoảng vài bước , không dám tiến lên, chân trước của nó ánh lên tia sáng của ngân châm găm vào.
Nàng lắp bắp kinh hãi … nguyên lai hắn cũng biết võ công.
Không hiểu vì sao, giống như thời điểm nàng bị trượng hình đánh đến suýt chết trước đây, hắn xuất hiện, lại khiến nàng an tâm một cách khó hiểu.
Tự nhiên cũng nhớ tới khi hắn ở cung Hoa Âm vô tình hạ lệnh đánh chết tiểu nha hoàn, nàng liền ảm đạm, “Vì sao người còn muốn cứu thiếp làm gì?”
Hoàng đế lại chỉ lạnh lùng nói: “Ném thứ ở trên tay nàng xuống.”
“Người nói sao cơ?” Nàng run giọng hỏi.
“Nếu nàng muốn chết thì cứ ôm lấy nó.” Hoàng đế nhíu mày cười lạnh: “Nàng cũng gặp may đấy, bọn chúng chỉ cần nó, nếu là ngày thường, nàng đã sớm chết rồi.”
Lòng bàn tay nàng có chút ngứa ngứa, con sói nhỏ giương đôi mắt nhỏ ngây ngây nhìn nàng, thỉnh thoảng lại dùng đầu lưỡi liếm liếm lòng bàn tay nàng.
“Bọn chúng muốn giết nó!”
“Nếu ngay cả bản thân mình cũng không có khả năng tự vệ thì bị giết chết cũng là xứng đáng.”
Hôm nay hắn mặc một bộ cẩm bào màu bạc, màu trắng hơn tuyết, lời nói cũng lạnh như tuyết.
Nàng cắn răng muốn buông tay, nhưng con sói nhỏ lại đột nhiên giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873182/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.