“Xin hỏi…”
Chàng trai xoay người lại, khóe miệng nhếch lên, “Ồ, là nương nương?”
Tuyền Cơ ngẩn ra, bất giác lui bước lại.
Lăng Thụy Vương gia, Long Tử Cẩm.
“Tham kiến nương nương.” Long Tử Cẩm hành lễ.
“Không phải Vương gia đang ở cung Hoa Âm sao?”
“Nương nương tản bộ nơi này chắc cũng lâu rồi phải không? Yến hội đã tan.” Long Tử Cẩm cười lớn nói.
Tuyền Cơ cắn môi, lời nói của hắn rõ ràng mang ý châm chọc, nhưng trong mắt lại không thấy tia chế nhạo nào.
Thủ đoạn của Tử Ninh Vương gia nàng đã lĩnh giáo rồi. Tâm tư của người trong hoàng thất còn khó dò hơn mò kim đáy biển. Nàng hơi cảnh giác nhìn hắn.
“Tử Cẩm chỉ muốn nói, dọc theo hồ này đi theo bên trái, xuyên qua kỳ viên phía trước, chính là cung Phượng Thứu.”
Tuyền Cơ khẽ giật mình, vì sao hắn lại muốn nói cho nàng?
Để người khác chỉ dẫn như vậy khiến nàng không khỏi thấy ngượng ngập.
Mang theo tâm sự tràn đầy bi thương, nàng thầm nghĩ mau rời đi.
“Đa tạ Vương gia.” Không hề nói thêm câu nào, nàng liền nhìn con đường phía trước mà đi. Cũng vì vậy mà nàng bỏ lỡ không nhìn thấy hình ảnh phía sau lưng, Long Tử Cẩm dựa vào gốc liễu, đang nhìn nàng bằng ánh mắt khinh thường và quỉ dị.
“Tham kiếnVương gia.”
Một bàn tay hướng về phía tán cây khẽ vẫy , ba người đang núp trong rừng cây đi ra.
Long Tử Cẩm cười khẽ, “Hoàng huynh, hành động của huynh cũng nhanh thật đấy. Không phải mẫu hậu giữ huynh lại có chuyện muốn nói sao?”
Nét mặt mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873179/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.