Nàng quay đầu lại, ngơ ngác nhìn hoàng đế.
Hắn chỉ dẫn theo một tiểu thái giám, vẻ mặt thản nhiên, đạm mạc không biểu hiện gì.
Nàng cười khổ, gặp hắn ba lần, dường như lần nào nàng cũng đều như vậy, thất thố cùng hoảng sợ.
Nàng học theo những người khác quỳ gối xuống, hắn lại nói : « Ái phi không cần đa lễ. »
Có tiếng cầu xin của Hà Phương vang lên, lại bị thái giám bên người che miệng lại.
« Hoàng thượng, thỉnh tha … »
« Điệp Phong, còn không mau dìu nương nương vào trong ? » hoàng đế chặn ngang lời nói của nàng ta, hướng bên trong đi vào.
Lúc được Điệp Phong dìu vào trong, Tuyền Cơ liếc mắt còn thấy một đám cung nữ cùng thái giám đang đứng co rúm một góc, ánh mắt run rẩy sợ hãi.
Nàng đột nhiên không dám nhìn hoàng đế, chỉ cúi đầu nói : « Hoàng thượng, liệu có thể cho Điệp Phong lui xuống trước không ? »
Hoàng đế liếc mắt nhìn nàng một cái rồi nói, « Đây là cung Phượng Thứu, nàng ta là người của nàng. »
Người của nàng ? Tuyền Cơ chợt nghĩ, vốn nàng chỉ có một mình, sau vài đêm ngắn ngủi, nàng đã học được lối sống, cung cách trong cung.
« Tạ Hoàng thượng. » Nhéo tay Điệp Phong, nàng nhỏ giọng nói : « Mau trở về bôi thuốc rồi nghỉ ngơi đi. »
Điệp Phong cảm tạ rồi cũng nhanh chóng lui xuống.
Có cung tỳ mang trào tiến vào.
Tuyền Cơ dõi mắt nhìn theo ngón tay dài bưng trà, cái chén nhỏ khẽ chao nghiêng, nước dềnh ra một chút. Vài giọt nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873168/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.