Taynàng chợt buông, dây cột tóc đột nhiên rơi xuống tay hắn.
Nàng từng cười sán lạn như đóa mai bừng nở sau tuyết, nói, A Ly, tóc của chàng phải là tự em, tự em sẽ chải đầu búi tóc cho chàng.
Những lời nói mang ý độc chiếm đó, chính là phạm tội đại bất kính. Thiên hạ này là của hắn, nàng cũng là của hắn, thế nào mà nàng lại dám nghĩ hắn sẽ là của một mình nàng?
Nhớ lại sự tinh nghịch của nàng, khóe miệng hắn bất giác cong lên ý cười.
Trước khi chết còn muốn giúp hắn chải tóc. Kết tóc thành phu thê, cả hai mãi mãi ân ái không rời. Đây thực sự là hắn phản bội nàng sao?
Đột nhiên những đau đớn từ dưới đáy lòng lại bùng phát, trong nháy mắt tâm trí dường như sáng tỏ điều vẫn nghi hoặc trong lòng. Nàng nói không phải Bạch Chiến Phong, nếu thực sự nàng không cố ý phản bội, vậy có phải có kẻ đã cưỡng đoạt thân thể nàng?
Bàn tay nắm lấy vai nàng, ôm nàng thật chặt trong lòng, dường như có chút nôn nóng, lại không muốn tìm hiểu thêm bất cứ điều gì.
Toàn bộ trí não của hắn bây giờ chỉ còn lại một tia ý thức duy nhất: Hắn muốn nàng!
Hắn muốn nàng tỉnh lại.
“Sư huynh, cho dù huynh không sợ giảm thọ, thì vẫn là ông trời đã mang nàng đi rồi, nàng sẽ không tỉnh lại được nữa.” Thanh Phong nôn ra một ngụm máu dưới chân, chung quy huyệt đạo cũng đã được giải.
“Nàng đã phản bội huynh, nàng cũng sẽ hại huynh thôi.” hắn cười, sắc mặt khó coi từng bước hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873148/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.