“Nói xem, làm phi tử của trẫm là thiệt thòi cho nàng sao?”
Khóe miệng Long Phi Ly nhếch lên châm chọc, tay dùng chút lực, yếm của Tuyền Cơ liền bị kéo rách.
Cơ thể nàng không hề che đậy hiện ra trước mặt hắn, lọt vào trong ánh âm sâu không thấy đáy.
Trong mắt nàng không ngừng hiện lên kinh hãi, muốn lui về phía sau, thắt lưng lại bị hắn gắt gao ôm lấy, không thể động đậy.
Trên mặt đất truyền đến tiếng rên yếu ớt, có ngục tốt vẫn còn chưa tắt thở.
Hắn nhướng mày, tay cầm xiềng xích khẽ động, trong hư không xẹt qua tiếng vang rất nhỏ, toàn bộ nhà tù lập tức chìm vào im lặng.
Trên thi thể vài người, lóe lên ánh ngân châm.
“Ngoại trừ trẫm, cơ thể nàng ai cũng không được phép nhìn, điều này hiển nhiên như vậy, chẳng lẽ nàng còn không rõ?” Hắn khẽ nói bên tai nàng.
Đột nhiên tê dại, cùng với đôi chân đau đớn và lạnh buốt, tia ác độc trong mắt hắn ngày càng mạnh mẽ, thân thể nàng lại càng run rẩy kịch liệt.
Sự bối rối trôi qua, nàng không nghĩ nhiều vươn tay che đi ánh mắt hắn.
Ánh mắt không một tia ấm áp đó khiến nàng lạnh lẽo, tay cầm dây xích có phần khựng lại.
Có lẽ, thời điểm nàng phó thác bản thân cho Bạch Chiến Phong, nàng đã đem toàn bộ mối quan hệ với hắn vứt bỏ.
(Qúa khứ nè)
Cung Phượng Thứu, gió thổi tiêu mạc (tiêu điều lãnh mạc),chăn gấm ấm áp, đêm nồng đậm hơn tia sáng chói của dạ minh châu.
Ánh sáng mờ ảo, nàng tháo kim quan* trên tóc hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873133/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.