Nàng nở nụ cười, vừa rồi mọi người nhục nhã nàng, trận náo nhiệt này, không biết có phần hắn hay không.
Sau lưng Hoa phi đột nhiên nói: “Thái hậu, Hoàng thượng từ bi, đều không phải là nô tì nguyện ý sinh sự đa đoan, chính là lần này cứ nhẹ nhàng như vậy mà bỏ qua cho này hai tiện tỳ này, để cho chúng nô tỳ thấy rồi noi theo, vậy gia pháp tổ tông đặt nơi nào?”
Như Ý kinh hãi, đang muốn lên tiếng, Thái hậu đã liếc mắt nhìn lại, “Lời nói của Mẫn nhi cũng không phải là không có lý. Vậy việc này nên làm thế nào cho phải?”
‘Nếu đã là do tay gây ra, thiếp nghĩ không bằng dùng hình siết tay đi, như vậy cũng không thương tổn tính mạng.’ Hoa Phi nói.
Thái Hậu cười khẽ, nhìn về phía hoàng hậu, “Hoàng thượng đã không để ý tới việc này, Di Tú, con là người đứng đầu hậu cung, con nói xem?”
Hoàng hậu tựa hồ lắp bắp kinh hãi, nhíu mi, hơi hơi thất thanh, “Việc này … ”
Hình phạt siết tay, dùng mảnh gỗ nhỏ siết lấy đầu ngón tay, người bị dùng hình tuy không mất mạng nhưng các xương ngón tay sẽ bị ép tới vỡ.
Trong đình nhất thời yên tĩnh, một vài phi tử hoảng sợ nhìn về phía Hoa phi, nàng rốt cuộc cũng không chịu buông tha Niên Tuyền Cơ.
Như Ý cắn răng, váy áo rung rung. Long Phi Ly đột nhiên nắm lấy bàn tay của Hoàng hậu, thản nhiên nói: “Tú nhi, nàng gấp cái gì? Việc này cứ theo ý của mẫu hậu mà làm đi.”
Bàn tay đang nâng khay trà run rẩy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/248684/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.