Miêu Gia quấn người như thế rất là hiếm thấy, Từ Cửu Chiếu có chút khó xử.
Theo lý thuyết, đổi tới một địa phương xa lạ, Từ Cửu Chiếu nhất định phải ngủ cùng Miêu Gia trong ngày đầu tiên, loại lo lắng này được duy trì từ lúc cậu được nó cứu cho đến hiện giờ. Đây cơ hồ đã thành thói quen.
Nhưng mà, cậu vài lần đem Miêu Gia gởi nuôi trong nhà khác, Miêu Gia cũng một mình vượt qua, không nên làm ầm ĩ như vậy mới đúng chứ.
Cậu ôm lấy Miêu Gia, quay đầu nhìn Tương Hãn. Tương Hãn không có nhìn cậu, chỉ nhìn chằm chằm Miêu Gia, trên mặt không có biểu tình gì.
“A Hãn…. ” Từ Cửu Chiếu đang muốn cùng hắn thương lượng một chút, liền thấy mặt của Tương Hãn vừa nâng lên, ánh mắt lóe lên một cái, miễn cưỡng lộ ra nụ cười, nói: “Sao vậy?”
Hắn nhất định biết được cậu muốn nói gì. Tâm của Từ Cửu Chiếu như bị ai nhéo, đột nhiên liền thay đổi chủ ý.
Cậu nói: “Kêu Tôn quản gia lên đây đi, nếu như Miêu Gia cần người bồi, vậy đành làm phiền Tôn quản gia đem rổ mèo đưa vào phòng của mình một đêm vậy.”
Vào tân phòng (phòng tân hôn),tối hôm nay chính là đêm đầu tiên mà hai người mong đợi, cậu không thể bởi vì Miêu Gia mà để cho Tương Hãn thất vọng được.
Khóe môi Tương Hãn không thể kiềm chế mà vểnh lên, vui sướng nói: “Để anh dùng điện thoại nội bộ gọi cho ông ấy.”
Từ Cửu Chiếu cũng không nhịn được cong mặt mày: “Vậy em ở cửa chờ.”
“Ừ.” Tương Hãn gật đầu, Từ Cửu Chiếu ôm Miêu Gia đi ra ngoài, cậu cũng không muốn để cho Tôn quản gia thấy đống quần áo rơi trên đất và Tương Hãn chỉ bọc khăn trải giường.
Trong nháy mắt cậu xoay người, ánh mắt Miêu Gia cùng Tương Hãn liền chạm vào nhau, dường như hiện lên tia lửa đùng đùng, một người một mèo đều tự quay đầu đi chỗ khác.
Hừ hừ hai tiếng. Tương Hãn đắc ý xoay người sang chỗ khác gọi điện thoại, không đối phó được với một con mèo, hắn cũng uổng phí sống nhiều năm rồi!
Miêu Gia hiển nhiên là nhận thấy tính toán của nó không thể nào thực hiện được, đuôi mèo vừa xù vừa cứng mất mát rũ xuống, buồn bã ỉu xìu bị giao cho Tôn quản gia.
Từ Cửu Chiếu xoa xoa đầu Miêu Gia, nhìn Tôn quản gia đem nó mang đi, khép cửa phòng lại.
Tương Hãn tứ chi ngang dọc nằm trên giường, bên hông còn đắp khăn trải giường, hắn chống đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Từ Cửu Chiếu.
Từ Cửu Chiếu bị hắn nửa chận nửa che chọc cho miệng khô lưỡi khô, trải qua Miêu Gia quấy rầy như thế, cậu hình như càng thêm chờ mong.
Cậu đi tới ngồi ở bên giường, Tương Hãn ngồi dậy đem cậu kéo qua hôn môi. Lưỡi của Tương Hãn nôn nóng tiến vào khoang miệng của cậu, gắt gao cướp lấy môi răng của cậu mà mút, động tác trên tay lưu loát vén quần áo của Từ Cửu Chiếu lên.
Từ Cửu Chiếu bị động tác nhanh nhẹn của hắn khiến cho nhịn không được cười, giơ tay lên phối hợp cởi quần áo, hai người một lần nữa quấn lấy nhau.
Vốn là nhiệt độ cơ thể không có lắng xuống bao nhiêu lại một lần nữa kéo lên, bầu không khí trong phòng càng ngày càng kiều diễm.
Thân thể Tương Hãn còn trẻ và khỏe mạnh, da dẻ săn chắc bóng loáng, bắp thịt rắn chắc. Làm cho Từ Cửu Chiếu đã từng có kinh nghiệm hoàn toàn thấy bất đồng, mang đến cho cậu một cảm giác hoàn toàn kích thích và mới lạ.
Cậu yêu thích không buông tay nắm lấy cánh tay Tương Hãn, cảm thụ xúc cảm rắn chắc. Hô hấp Tương Hãn dồn dập, cả người khô nóng, hắn không cách nào nhẫn nại liền ném khăn trải giường quấn bên hông sang một bên.
Lúc hoàn toàn nhìn thấy cơ thể của Tương Hãn hiện ra trước mắt, đầu Từ Cửu Chiếu đột nhiên trống rỗng.
……
“Xin lỗi.” Từ Cửu Chiếu ủ rũ áy náy xin lỗi.
“Không, không phải là lỗi của em, đều tại anh quá nóng nảy.” Thanh âm của Tương Hãn mang theo chút khàn khàn nhàn nhạt, đem Từ Cửu Chiếu đang thất hồn lạc phách ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng hôn lên tóc mai cậu.
Trước khi ý thức bị mê hoặc, hai người lột sạch quần áo liền ôm cùng một chỗ, Từ Cửu Chiếu cũng không có thấy toàn bộ thân thể hắn, vừa rồi Từ Cửu Chiếu đang nghiên cứu bắp thịt trên người Tương Hãn, chợt nhìn thấy, không có chuẩn bị tâm lý nên mới như vậy.
Mà lúc Tương Hãn xoay người đặt ở trên người của cậu, người vẫn cho là sinh hoạt phu phu và sinh hoạt phu thê giống nhau như Từ Cửu Chiếu liền bị kinh sợ, tinh thần phấn chấn lập tức biến mất, cả người đều cứng đờ.
Cậu cho rằng cậu phải thực hiện nghĩa vụ của một người chồng, hoàn toàn không nghĩ tới là phải làm trách nhiệm của một người vợ.
Phát giác được Từ Cửu Chiếu không thích hợp, Tương Hãn mặc dù ý loạn tình mê nhưng vẫn ngừng lại. Sắc mặt của Từ Cửu Chiếu thật không tốt, Tương Hãn vội vàng ôm lấy cậu, bản thân thì kéo khăn trải giường đắp lên trên người của hai người.
“Không phải, là vấn đề của em.” Từ Cửu Chiếu bắt đầu hối lỗi, “Trước đây em suy nghĩ rất sơ sài, cho tới bây giờ cũng không có nghiêm túc đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ.” Tương Hãn là đàn ông, hắn có yêu cầu như vậy cũng là bình thường, nhưng cậu quá mức khinh suất khi không nghĩ đến loại chuyện này.
Tương Hãn sợ hãi mở miệng: “Em hối hận sao?” Cánh tay hắn siết chặt, dùng sức ôm lấy Từ Cửu Chiếu không buông tay.
Từ Cửu Chiếu thở dài, cậu vỗ vỗ Tương Hãn nói rằng: “Không, em không hối hận, chỉ là thấy mình không có nghĩ suy nghĩ tỉ mỉ về chuyện này, có vẻ trước đây thái độ em cứ như vậy đáp ứng anh thật thiếu thành khẩn. Là một loại hành vi không chịu trách nhiệm.”
Tính cách Từ Cửu Chiếu thuộc dạng nghiêm túc chịu trách nhiệm, nhận thức được sai lầm sẽ bắt đầu bù đắp lại. Cậu cảm thấy tối hôm nay cậu biểu hiện quá tệ, rất có lỗi với Tương Hãn.
Tương Hãn miễn cưỡng cười nói: “Loại chuyện này, kỳ thực đối với người không biết đồng tính luyến ái rất là bình thường, trước đó anh không có nói cho em biết, là anh không tốt.”
Tương Hãn càng thêm biết được Từ Cửu Chiếu bất đồng với hắn, hắn là trời sinh, thấy thân thể Từ Cửu Chiếu liền hưng phấn, mà khi Từ Cửu Chiếu thấy hắn, bị chấn động dĩ nhiên là tiêu tan vui vẻ. Việc này đả kích Tương Hãn không nhẹ, tâm thoáng cái lạnh đi một nửa.
“Được rồi.” Từ Cửu Chiếu nâng khuôn mặt đang rủ xuống của Tương Hãn, thấp giọng nói rằng: “Hai chúng ta không nên tự trách như vậy.”
Tương Hãn cẩn thận tới gần cậu, thấy cậu không có né tránh, liền trên môi cậu chạm vào một chút. Từ Cửu Chiếu thấy hắn cẩn cẩn dực dực như vậy, trong lòng bỗng nhiên thương tiếc, khẽ đáp lại hắn.
Khẽ hôn nhẹ rồi chậm rãi hôn sâu, Tương Hãn cơ hồ là điên cuồng muốn đem Từ Cửu Chiếu cắn nuốt.
Từ Cửu Chiếu bị hắn áp tới ép phải ngẩng đầu lên, nửa ngày môi hai người mới rời ra, cậu mơ hồ cảm thấy cổ bị đau.
Tương Hãn an tâm tự đắc thở dài, ôm cậu hưởng thụ cảm giác thư thái do hôn môi mang tới.
Đầu Từ Cửu Chiếu tựa ở bờ vai của hắn, âm thầm thở dài. Biểu hiện A Hãn rõ ràng như vậy, vậy mà cậu một chút cũng không có nghĩ tới, chỉ có thể nói lúc đó cậu bị hôn đến mức đầu óc mê muội. Cũng lạ là A Hãn trong ngày thường biểu hiện ôn nhu hiền lành, mới để cho cậu có ấn tượng sai lầm.
Từ Cửu Chiếu kỳ thực cũng không phải lần đầu tiên thấy thân thể Tương Hãn, lúc đi suối nước nóng cũng đã thấy một lần. Nhưng mà khi đó bên hông hai người đều quấn một cái khăn tắm, cũng không có nhìn thấy toàn bộ.
Vừa rồi cậu biểu hiện hỏng bét như vậy, ngoại trừ thoáng cái bỗng nhiên thấy bộ vị nam nhân của hắn có vẻ còn muốn lớn hơn so với cậu mà cảm thấy luống cuống và quẫn bách ra. Còn chính là Tương Hãn đè ở trên người cậu, trong nháy mắt hắn cúi đầu liếm cổ cậu, tự đáy lòng cậu cảm thụ được một loại …. sợ hãi.
Giống như là người mình quen biết trước mặt cậu thì biểu hiện ra một mặt ôn nhu vô hại, nhưng lại giấu ở sau sương mù dày đặc một con dã thú hung mãnh.
Cái loại bị cắn ở chỗ hiểm này, cảm giác sắp sửa bị ăn khiến tứ chi cậu cứng ngắc, không cách nào phản ứng được.
Có lẽ Tương Hãn không biết được một mặt khác của mình, chỉ có người bên gối mới có thể cảm nhận được sự cuồng dã của hắn.
Từ Cửu Chiếu đánh vỡ yên tĩnh: “A Hãn, cho em thêm chút một thời gian để thích ứng, được không anh?”
Tương Hãn buông cậu ra, cái trán đụng vào trán của cậu, thanh âm cực kỳ nhu hòa: “Đương nhiên là được. Kỳ thực đều do anh quá nóng vội, trước đó đã nói là cho em thời gian chuẩn bị mà.”
Từ Cửu Chiếu lắc đầu, lúc đó nói cho cậu thêm thời gian là về vấn đề tình cảm, cũng không phải chuyện này.
Giọng nói Tương Hãn nhẹ nhành nhưng kiên định: “Là lỗi của anh, hẳn là nên để em từ từ thích ứng, không nên làm trực tiếp như vậy.” Hắn hôn nhẹ khóe môi Từ Cửu Chiếu, ánh mắt sâu đậm nhìn cậu: “Cho anh thêm một cơ hội nữa, được không?”
Từ Cửu Chiếu không tự chủ bị hắn mê hoặc, cậu gật đầu.
Tương Hãn lấy tay đè Từ Cửu Chiếu xuống, chậm rãi đẩy ngã cậu, sau đó hắn dựa sát vào cậu: “Anh kề sát em như vậy, em cảm thấy thế nào?”
“…. ” Từ Cửu Chiếu không nghĩ tới hắn lại hỏi thẳng như vậy, cậu không rõ Tương Hãn muốn gì, xoắn xuýt một chút cậu vẫn thẳng thắn nói rằng: “Rất thoải mái.”
Tương Hãn khẽ cười một tiếng, tiếp tục: “Vậy nếu anh sờ em?”
Từ Cửu Chiếu cắn môi, cảm thấy thẹn thùng nhắm mắt lại: “… Rất thoải mái.”
…..
Tương Hãn đương nhiên không thể để cho lần đầu tiên tiếp xúc thân mật của Từ Cửu Chiếu và hắn cứ như vậy mà bị thất bại. Nếu làm cho Từ Cửu Chiếu lưu lại bóng ma trong lòng như vậy, thì cuộc sống của hai người sẽ triệt để khó khăn.
Hắn từng chút từng chút dò xét mức độ tiếp thu của Từ Cửu Chiếu, sau đó lại để Từ Cửu Chiếu chạm vào hắn, từng chút từng chút tìm tòi phạm vi mà Từ Cửu Chiếu có thể tiếp nhận được.
Sau đó, ở trong cái phạm vi này, hắn muốn làm gì thì làm.
Mặc dù có hạn chế như thế, nhưng Tương Hãn vẫn sử dụng thủ đoạn toàn thân, đem hai người lần lượt đưa lên đỉnh.
Ngày hôm sau thần thái Từ Cửu Chiếu sáng láng, tâm tình rất tốt, hắn cảm thấy coi như mình làm không tệ. Tương Hãn liếm môi, thoả mãn nghĩ đến.
Cuối cùng Từ Cửu Chiếu thi đậu được bằng lái, đồng thời cậu cũng có xe mới thuộc về mình. Từ Cửu Chiếu cảm thấy rất là mới mẻ, liên tiếp chừng mấy ngày tự mình lái xe qua lại giữa nơi làm việc và biệt thự.
Hôm nay buổi sáng cuối tuần, Từ Cửu Chiếu liền hỏi dự định của Tương Hãn hôm nay.
Tương Hãn cắn một cái bánh bao, nói: “Ngày hôm nay anh muốn đi xem gia gia, còn em? Có dự định gì không?”
Từ Cửu Chiếu chần chờ một chút nói rằng: “Vậy em cùng đi với anh, cũng lâu rồi em không có đi thăm lão nhân gia.”
Từ lúc hai người chính thức cùng một chỗ, cậu cũng chưa có qua đó. Dù sao cậu có chút không biết đối mặt như thế nào với lão nhân gia, sợ lộ ra biểu tình không đúng .
Từ Cửu Chiếu lái xe, trên đường nhờ Tương Hãn chỉ bảo, nên lúc này dù mới lần đầu tiên chạy vào trung tâm nội thành phồn hoa, Từ Cửu Chiếu cũng không có khẩn trương lắm.
Khi đến Tiểu Dương Lâu, cả người Từ Cửu Chiếu đều cảm thấy cứng ngắc. Tương Hãn buồn cười nói: “Em không cần phải căng thẳng như vậy đâu.”
Từ Cửu Chiếu thổn thức: “Xe nhiều lắm, sơ ý một chút sẽ đụng phải đó.”
Tương Hãn thấy cổ cậu cứng ngắc, nhéo nhéo cổ cậu nói rằng: “Lát nữa xuống xe, anh xoa bóp cho em một chút.”
Hai người vừa nói chuyện vừa vào cửa, thì thấy vẻ mặt Tương Vệ Quốc lạnh lẽo ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách.
Trong lòng Từ Cửu Chiếu hồi hộp một chút, không lẽ sự việc đã bại lộ rồi sao?!
Nhưng Tương Hãn lại bình tĩnh đi tới ngồi đối diện Tương Vệ Quốc, hỏi: “Gia gia làm sao vậy? Ai làm cho ngươi tức giận như thế?”
Tương Vệ Quốc tức giận ngút trời nói: “Thằng con bất hiếu kia đến đây, còn dám đưa ra yêu cầu!”
Từ Cửu Chiếu thở phào, nguyên lai là bị Tương nhị bá chọc giận.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]