------------------------------------------------------------
Cao Ngọc Lê giật giật mí mắt phải, lại không thể nói Hoắc phu nhân ăn nói hàm hồ, miễn cưỡng nặn ra nụ cười: "Tình trạng gần đây đúng là không quá khả quan, nhưng dì nghĩ nếu trong nhà có chuyện vui, bệnh tình có khi lại chuyển biến tốt."
"Con hiểu mà, cái này gọi là xung hỉ đúng không?", Ân Lâm Sơ một tay chống cằm nhìn về phía Cao Ngọc Lê
Ân Thần Hiên mở miệng giải vây giúp mẹ mình: "Anh sao có thể nói như thế chứ, đây là hôn ước mà mẹ anh để lại cho anh."
"Kết hôn thì không thành vấn đề, con quan tâm đến sức khỏe của cha hơn, khi nào mới có thể đến thăm ông ấy?" Ân Lâm Sờ chờ đợi nhìn đôi mẹ con kia, "Lẵng hoa này là Hoắc phu nhân nhờ con đưa cho cha, lẽ nào con không được tự mình đưa đến cho ông ấy sao?"
"Đương nhiên...là được."
Cao Ngọc Lê nghĩ tới Ân Vinh đang nửa tỉnh nửa mê trong bệnh viện, nỗi lo hai cha con xua tan hiềm khích lúc trước cũng vơi đi ít nhiều.
Bà ta đã từng ôm ấp bao hi vọng với Ân Vinh, mà dần dần bà phát hiện, nam nhân kia căn bản không hề đáng tin.
Bà và Ân Vinh là thanh mai trúc mã, đã từng nghe ông ta nói sẽ lấy bà cả ngàn lần.
Nhưng ông ta lại vì tiền đồ mà cưới mẹ Ân Lâm Sơ, bà không hề hay biết, vẫn luôn ngây ngốc ở cố hương chờ Ân Vinh trở về.
Năm ấy trước khi mẹ Ân Lâm Sơ qua đời, Ân Vinh mới quay về tìm Cao Ngọc Lê lần nữa, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-tra-cong-con-chua-nguoc-toi/381149/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.